Viết xong bài tập trên tay, cô lấy điện thoại từ túi váy, mở phần mạng nội bộ của trường, lục tìm mục yêu thích và truy cập vào diễn đàn trường mà cô đã bỏ quên cả một thời gian dài.
Diễn đàn kiểu này, với Hi Hoà trước đây quả thực như một thứ vô bổ xa vời. Ai cũng mải học hành, đâu có ai rảnh rỗi để lướt mấy trang này đâu.
Nhưng ở Thánh Đức, đây lại là chuyện quá đỗi bình thường.
Lời nhắc nhở của Hoa Dụ Sanh cứ văng vẳng trong đầu cô, cộng thêm cuộc trò chuyện vụиɠ ŧяộʍ ban nãy khiến cô lập tức nghĩ đến chuyện hôm nay tại nhà ăn hẳn đã là kế hoạch của đám cậu ấm cô chiêu kia từ trước.
Với quy mô như vậy, trên diễn đàn chắc chắn sẽ có thông tin.
Nếu có thể nắm bắt tình hình trước một bước, đối với cô, đó là một lợi thế không nhỏ.
Mang theo tâm lý tự bảo vệ, Hi Hoà nghiêm túc mở diễn đàn rồi vào ngay trang đầu.
Nổi bật ngay hàng đầu tiên là một bài viết với tiêu đề: [Cô gái bình dân được hoàng tử mời dùng bữa trưa trước mặt mọi người, rốt cuộc là vì sao?!]
Phía sau còn có một chữ [BOM] lớn màu đỏ, nổi bật như thể đang hô to sự kịch tính.
Không cần mở bài viết lên, Hi Hoà cũng có thể thấy ngay hình ảnh đầu tiên. Đó là khoảnh khắc Hoa Dụ Sanh mời cô bước lên cầu thang lúc trưa, không rõ đã được chỉnh sửa hay chưa.
Trong ảnh, chàng trai tuấn tú với ánh mắt chăm chú, vươn tay về phía cô gái bình thường đeo kính gọng đen nặng nề. Một người sáng chói, một người mờ nhạt tựa như cách biệt một trời một vực. Thế nhưng bức ảnh lại toát lên một không khí kỳ lạ như thể không ai ngoài họ có thể bước vào thế giới ấy.
Cứ như cảnh hoàng tử mời nàng Lọ Lem trong truyện cổ tích.
“…”
Hi Hoà nhìn bài viết với số lượng bình luận không biết đã chồng chất bao nhiêu tầng, cảm giác lạnh toát sống lưng, một luồng oán khí vô hình như ùa về phía cô.
Cô chỉ biết tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Trên diễn đàn.
Không chỉ có bài viết gây sốt, mà cả đám đông cũng đang dậy sóng với những cảm xúc cuồng nhiệt.
[Hình ảnh] [Hình ảnh]
[Câu chuyện ngôn tình thiếu nữ bước ra đời thực!]
[Trước là được Hiếu Tuỳ Sâm tặng hoa, sau lại được Hoa Dụ Sanh mời dùng bữa, ảnh P4 còn có sự xuất hiện của hai người kia, chẳng lẽ cô gái bình dân này sắp "bốn phát trúng đích" hay sao?! (Tràn ngập bong bóng hồng)
Nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn thế này, biết đâu cô ta thật sự có cơ hội trở thành bạn nhảy của hoàng tử trong vũ hội cuối kỳ thì sao?!]
Loạt ảnh chụp từ nhiều góc độ khác nhau, độ phân giải cao đến mức từng con ốc trên gọng kính cũng rõ mồn một nhưng đôi mắt của Hi Hoà thì vẫn mờ nhạt trong khung hình.
Mà cũng chẳng ai quan tâm đến ngoại hình của cô cả.
Hầu hết ánh mắt chỉ tập trung vào Hoa Dụ Sanh – đôi mắt đẹp tựa tranh vẽ, ánh nhìn đầy sâu sắc lại dịu dàng đến mức dường như dành cho cả… một chú chó, đang hướng về phía cô gái bình dân một cách chuyên chú và đầy quan tâm.
Nếu sáng nay việc Hiếu Tuỳ Sâm trong trò chơi "Truth or Dare" tặng hoa một cách bâng quơ đã làm bùng lên sự tò mò của đám học sinh Thánh Đức, thì hành động mời Hi Hoà lên tầng hai dùng bữa trưa của Hoa Dụ Sanh lại như châm ngòi cho sự phẫn nộ và chỉ trích.
---
Phần bình luận:
[Đừng đùa mấy cái nhảm nhí nữa được không?!]
[Tôi thực sự không thể tin nổi.]
[Đùa à? Đây là Thánh Đức – nơi của giới tinh anh, không phải cái trường rẻ tiền nào đâu!]
[Tôi thà tưởng tượng mẹ mình phá sản còn hơn nghĩ đến cảnh hoàng tử lại chung khung hình với loại người như thế.]
[Hoa thiếu gia đẹp trai, tốt bụng là chuyện của cậu ta, nhưng người kia dám nhận lời sao?!]
[Đó là khu vực ăn trưa đặc biệt của nhóm P4 mà…]
[Nghe nói ngoài bốn người họ ra thì ngay cả hiệu trưởng cũng chưa từng được lên đó nữa.]
[Đúng là chịu hết nổi! Cô ta đúng là bôi nhọ nơi đó mà.]