Tận Thế Tình Thâm

Chương 22

Dù vậy, bốn người vẫn cứng đầu tiến ra ngoài.

Nhưng ngay sau đó, họ bỗng nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên từ ngọn tháp cao nhất của trường, vang khắp mọi ngóc ngách trong khuôn viên.

“Tôi là Nhậm Dụ. Hiện tại, tất cả học viên không được hoảng loạn. Nếu gặp bạn học bị cắn, hãy nhanh chóng tránh xa, đừng cố gắng giúp đỡ! Nghe tôi nói...”

Ngay giây phút nghe thấy giọng nói của Nhậm Dụ, cả bốn người đều sửng sốt.

Đôi mắt Thẩm Uý Yên càng thêm lạnh lẽo, cô nghiến răng nghĩ thầm: "Cô ta lại định giở trò gì nữa đây?"

Tại trung tâm Học viện Cơ Giáp có một tòa tháp cao nhìn bao quát toàn trường. Lúc này, trên đỉnh tháp, một màn hình ảo khổng lồ bỗng sáng lên.

Trên màn hình chính là Nhậm Dụ.

Mặc dù mặc đồng phục học viên, dáng người cô thẳng tắp, khí chất lạnh lùng, nghiêm nghị hơn cả khi mặc quân phục. Giọng cô rõ ràng, từng từ vang lên như một mệnh lệnh gửi đến toàn bộ học viên trong trường:

“Đây là một loại virus mới, sẽ lây lan như dịch bệnh. Tuyệt đối đừng để bị cắn!”

“Nếu lỡ bị cắn...”

Đôi mắt cô khẽ đỏ lên, giọng nói run rẩy:

“Vậy hãy dũng cảm chiến đấu với virus trong cơ thể mình. Đừng sợ hãi, đừng từ bỏ!”

“Các bạn còn nhớ lời thề khi nhập học không? Ngay từ khi bước chân vào trường này, các bạn đã trở thành những quân nhân dự bị!”

“Tôi có thể khẳng định với các bạn rằng, hiện tại toàn bộ hành tinh đã thất thủ. Chính phủ đang lo đối phó, không thể hỗ trợ. Nếu ngay cả các bạn cũng rút lui, vậy thì ai sẽ bảo vệ gia đình của các bạn?”

“Các bạn học!”

Giọng Nhậm Dụ đầy sức mạnh, cô nắm chặt tay và nói:

“Giờ hãy nghe lệnh của tôi: Những ai chưa bị cắn, nhất định phải tập hợp lại hành động. Nếu gần phòng cơ giáp, hãy nhanh chóng đến đó tập trung. Nếu gần ký túc xá, hãy quay về phòng, khóa chặt cửa sổ.”

“Các thành viên hội học viên, hãy duy trì trật tự tại chỗ, kiểm tra nghiêm ngặt xem có ai bị cắn không. Nếu gặp học viên mất lý trí, phải ưu tiên bảo vệ bản thân, sau đó cùng nhau khống chế người đó!”

“Còn những bạn đã bị cắn, các bạn nhất định phải hành động một mình, hãy đến phòng huấn luyện tự nhốt mình lại, hoặc tìm một căn phòng gần đó và khóa chặt cửa.”

“Nhớ lấy, chỉ cần ý chí kiên định, các bạn có thể dùng tinh thần để chống lại virus. Đừng sợ hãi, vì nếu không sợ hãi, virus sẽ không có cơ hội xâm nhập...”

“Các giáo quan sẽ đến đón các bạn! Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, cũng đừng mất hy vọng...”