"Lần này, không biết cô ta còn đang âm mưu chuyện gì!"
"Chúng ta phải tìm cách xử lý ngay." Phó Tư Tình đẩy nhẹ gọng kính, đôi mắt sau lớp kính phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo, chậm rãi nói:
"Quay lại chuyện hôm qua, rốt cuộc là ai đã thân mật với Nhậm Dụ?"
Nghe đến đây, tất cả đều khựng lại.
Minh Mân phản ứng đầu tiên, vội nói:
"Nói trước nhé, hôm qua tớ bị ngất, tuyệt đối không có chuyện gì xảy ra với cô ta!"
Phó Tư Tình: "Thế người hét lên bắt cô ta chịu trách nhiệm là ai?"
Minh Mân: "..."
Cô ấy chỉ có thể đáp: "Người đàn bà đó là Omega, tuyến thể của tớ bị ai đó cắn, chắc chắn không phải cô ta cắn!"
Nghe vậy, hàng mi Thẩm Uý Yên khẽ run, cô lặng lẽ kéo chăn che kín vết hôn trên cổ mình.
Phó Tư Tình tiếp lời: "Trùng hợp nhỉ, tuyến thể của tớ cũng bị ai đó cắn."
Câu nói vừa dứt, tất cả ánh mắt không hẹn mà cùng nhìn sang Ôn Tự Nghị.
Ôn Tự Nghị liền vén tóc, giận dữ cầm lấy chiếc gối nát vụn bên cạnh, hét lên: "Nhìn tớ làm gì? Đêm qua tớ cắn gối đấy! Hai người tự cắn nhau thì có!"
Mọi người: "..."
Sau vài giây im lặng, ba người lại đồng loạt nhìn sang Thẩm Uý Yên.
Minh Mân còn hỏi: "Tiểu Hoa, còn cậu thì sao?"
Thẩm Uý Yên: "..."
"Việc này có quan trọng không?"
Chỉ cần nghĩ đến tuyến thể đầy vết thương của mình, Thẩm Uý Yên đã căm hận người kia đến tận xương tủy. Cô lạnh giọng nói:
"Cô ta hại chết tớ bao nhiêu lần, làm sao tớ có thể làm chuyện đó với cô ta được. Tớ hận không thể gϊếŧ chết cô ta, lột da rút gân, chặt cô ta thành trăm mảnh để xả hận!" Thẩm Uý Yên khẽ run, cô lặng lẽ kéo chăn che kín vết hôn trên cổ mình.
Khi nghe thấy lời nói ấy và nhìn ánh mắt lạnh lẽo, đầy âm u của cô, cả ba người kia bất giác rùng mình.
Minh Mân lập tức nói: “Được, vậy mục tiêu hàng đầu của chúng ta là xử lý Nhậm Dụ. Không thể để cô ta tiếp tục gây hại cho người khác!”
Cả nhóm đồng tình với ý kiến này.
Sau khi bàn bạc xong, bốn người nhanh chóng thay đồ và cùng rời khỏi phòng.
Thẩm Uý Yên quấn băng quanh cổ, lặng lẽ đi theo sau bọn họ.
Khi vừa ra khỏi khu ký túc xá, họ thấy nhiều học viên vội vã chạy vào, vừa chạy vừa hét: “Đừng ra ngoài! Bên ngoài có rất nhiều người không bình thường, họ cắn lung tung! Mau quay lại!”
Bên ngoài trời mưa rất lớn, những giọt mưa đỏ ngầu như máu, trông vô cùng kỳ dị.