Nghe cô phân tích một hồi, hệ thống cũng phải đổ mồ hôi hột, xem ra ký chủ này cũng không ngốc lắm. Nó lắp bắp nói: “Không phải đâu ký chủ, cô nghe ta ngụy biện, à nhầm, giải thích đã.”
Liễu Hi Hoà nào còn tâm trạng nghe hệ thống ba hoa, cô nghiến răng: “Sở dĩ ta có thể chết đi sống lại nhiều lần có phải vì hệ thống chủ không cho phép ngươi tìm ký chủ khác nữa đúng không? Ngươi đừng hòng qua mặt ta.”
Biết sự việc vỡ lở rồi, hệ thống mới ngả bài: “Ai da cuối cùng vẫn bị cô phát hiện. Sau khi liên tiếp không hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống chủ chỉ cho tôi một cơ hội này thôi. Nếu còn không dẫn dắt ký chủ hoàn thành nhiệm vụ thì đến cả tôi cũng bị xoá sổ.”
Liễu Hi Hoà bây giờ mới hoàn toàn hiểu ra vấn đề, cô tiếp tục chất vấn: “Nếu nói như vậy có phải ngươi lợi dụng sơ hở của thế giới này giúp ta có cơ hội sống lại không?”
Hệ thống: “Cô biết rồi còn hỏi.”
Liễu Hi Hoà bất lực đỡ trán, nếu hệ thống không lợi dụng sơ hở của thế giới này giúp cô sống lại thì e là cô đã chết ngay từ lần đầu tiên tới đưa y phục cho bạo quân Cố Dực từ lâu rồi.
Ban đầu cô nghĩ nhiệm vụ này sẽ hoàn thành vô cùng thuận lợi, những nữ chính trong tiểu thuyết đều công lược nam chính dễ như trở bàn tay mà.
Nghĩ ngợi một hồi, Liễu Hi Hoà vẫn không biết rốt cuộc bản thân đã sai ở bước nào mà lại liên tục thất bại như vậy, cô đã thử hết mọi hình tượng rồi mà Cố Dực vẫn muốn gϊếŧ cô thì cô biết làm thế nào nữa?
Hệ thống thấy cô càng lúc càng nhíu chặt mày mới ngập ngừng nói: “Ký chủ, hay là do thân phận cung nữ của cô khiến bạo quân chán ghét nhỉ? Hay thử đổi thân phận khác xem sao?”
Tâm trạng đang ủ rũ của cô phút chốc được vực dậy. À ha, bạo quân thân là hoàng đế một nước sao có thể để mắt đến một cung nữ nhỏ nhoi như cô chứ? Nhất định là vậy rồi.
Liễu Hi Hoà như được khai sáng, cô liếʍ môi hỏi: “Vậy có phải ngươi sẽ đổi cho ta thân phận khác không?”
Hệ thống ậm ừ đáp: “Xem ra phải làm vậy rồi.”
Liễu Hi Hoà suýt nữa đã reo lên, cô thấy có hi vọng về nhà rồi. Cô nuốt nước bọt: "Không ấy ngươi cho ta làm thái hậu đi. Vừa không cần tham gia cung đấu vừa có địa vị cao.”
Hệ thống suýt thì văng tục, nó tức muốn xì khói trong đầu không ngừng mắng chửi ký chủ này thật tham lam, nó hắng giọng:
“Bộ cô tưởng bổn hệ thống thần thông quảng đại lắm chắc? Mục tiêu của cô là công lược bạo quân, khiến hắn yêu cô, không phải tới đây để hưởng thụ!”
Liễu Hi Hoà bị hệ thống giảng giải đạo lý một thôi một hồi đến ing tai nhức óc, cô đỡ trán bất lực: “Không làm thái hậu thì không làm thái hậu. Ngươi còn nói nhiều vậy làm gì chứ?”
Hệ thống thấy cuối cùng cô cũng hiểu ra vấn đề, nó khẽ ho khan một tiếng: “Ký chủ nhắm mắt lại đi.”
Liễu Hi Hoà hồi hộp nhắm mắt.
Ngay khi vừa mở mắt ra, cô đã thấy bản thân đang ngồi trong tẩm điện của Cố Dực. Cô lại nhìn xuống bộ y phục đang mặc trên người, bộ váy đỏ chói mắt được cắt xẻ táo bạo làm nổi bật nước da trắng mịn của cô, Liễu Hi Hoà tò mò hỏi: “Hệ thống, thân phận lần này của ta là gì?”
Hệ thống tự hào khoe khoang: “Thân phận hiện tại của cô là công chúa đó ký chủ, cô thấy tôi có giỏi không?”
Liễu Hi Hoà suýt thì nhảy cẫng lên, trời ạ đang từ một cung nữ phút chốc nhảy vọt lên làm công chúa ai mà không vui cho được? Hệ thống này trừ những lúc ngu ngu khờ khờ ra thì cũng được việc phết.
Nhưng cô còn chưa vui mừng được bao lâu Cố Dực đã tiến vào. Sắc mặt hắn vẫn âm u như ma quỷ, hắn lạnh lùng cất giọng: “Đây chính là công chúa Tây Vực vừa được tiến cống sao? Trông chẳng có gì đặc biệt.”
Liễu Hi Hoà còn chưa kịp phản bác đã bị hắn bẻ gãy cổ ngủm tiếp!