Ta Bị Bạo Quân Nghe Trộm Tiếng Lòng

Chương 2: Ai sợ thì đi về. Ta sợ

Trong sách vốn dĩ không có nhân vật này, hệ thống cố tình tạo ra thêm một “Liễu Hi Hoà” là một cung nữ phụ trách việc giặt đồ trong cung, sở dĩ chọn cấp bậc này là vì dễ được tiếp cận với hoàng thượng nhất.

Liễu Hi Hoà vừa mang y phục tới Dưỡng Tâm Điện vừa tò mò đánh giá xung quanh, hoàng cung rộng lớn, đâu đâu cũng thấy cung nữ thái giám chạy tới chạy lui trông khá vui mắt.

Vừa bước vào Dưỡng Tâm Điện, cô đã thấy một nam nhân cao hơn mét tám đang quay lưng về phía mình, hắn lạnh lùng nói: “Giúp ta thay y phục.”

Ối vừa xuyên sách đã được tự tay cởi y phục cho nam nhân! Liễu Hi Hoà liếʍ môi dè dặt bước tới gần Cố Dực đang dang rộng hai tay.

Hệ thống cũng không ngừng gào thét: “Ký chủ! Cô tới đây không phải để làm cung nữ, mau quyến rũ hắn đi ký chủ!”

Liễu Hi Hoà ngơ ngác chớp chớp mắt. Quyến rũ? Cô nên bắt đầu từ đâu nhỉ?

Nhìn vào khuôn mặt anh tuấn của Cố Dực, cô hít sâu một hơi vòng tay qua cổ hắn như cách mấy nữ chính trong truyện hay làm, không những thế cô còn cố ép cho giọng mình trở nên mềm mại hơn: “Hoàng thượng…”

Còn chưa để cô kịp nói xong Cố Dực đã hất tay cô ra, trường kiếm đâm thẳng vào tim.

Liễu Hi Hoà bị một kiếm xuyên tim, trước khi chết cô còn tận mắt thấy Cố Dực thản nhiên bước qua xác cô, hắn lạnh lùng dùng khăn ướt lau tay như cái chết của cô chẳng ảnh hưởng gì đến hắn.

Lần nữa mở mắt, Liễu Hi Hoà thấy mình lại đang mang y phục tới Dưỡng Tâm Điện, lần này cô rút kinh nghiệm rồi. Tên này không thích kiểu nhẹ nhàng tình cảm thì cô sẽ chửi mắng hắn giống mấy truyện tổng tài cô hay đọc. Biết đâu hắn sẽ thấy cô thú vị thì sao…

Trong đầu cô không ngừng tưởng tượng bản thân hiên ngang chửi mắng hắn một tràng dài, sau đó Cố Dực sẽ nhếch môi cười như không cười nói: “Nữ nhân này thật thú vị. Nàng sẽ là của ta.”

Nhưng mộng đẹp đến mấy thì cũng phải tỉnh, Liễu Hi Hoà chỉ vừa kịp mắng: “Tên bạo quân chết giẫm nhà ngươi…”

Còn chưa để cô kịp nói thêm một câu, Cố Dực đã thản nhiên nói: “Gϊếŧ.”

Liễu Hi Hoà cứ tỉnh lại rồi tiếp tục bị Cố Dực hạ lệnh gϊếŧ chết, cả quá trình cứ lặp đi lặp lại đến nỗi cô còn muốn tự tay kết liễu cuộc đời mình cho lẹ.

Không biết đã phải chết bao nhiêu lần, đến lần này Liễu Hi Hoà nhất quyết không chịu đi công lược nữa, mặc cho hệ thống dỗ như mẹ dỗ con. Cô ôm gối hai mắt đỏ hoe: “Ai sợ thì đi về. Ta sợ lắm rồi.”

Hệ thống cũng bất lực với ký chủ này, nó thở dài tiếp tục khuyên nhủ: “Ký chủ à, cô chưa từng nghe câu thất bại là mẹ thành công sao? Biết đâu thử thêm lần nữa lại thành công cũng nên.”

Lời này vừa nói ra đến cả nó còn thấy khó tin nói gì Liễu Hi Hoà đã bị xiên không biết bao nhiêu lần. Cô tức giận cắn môi:

“Ngươi giỏi thì vào mà làm! Cái tên Cố Dực đó chỉ thích gϊếŧ người thôi, căn bản không có hứng thú với nữ nhân! Ngươi xem, dù ta dịu dàng thục nữ hay mạnh mẽ cá tính hắn cũng không thèm để mắt tới.”

Thấy Liễu Hi Hoà vẫn nhất quyết không chịu làm nhiệm vụ, hệ thống bắt đầu giở giọng đe dọa: “Nếu ký chủ không đi sẽ tiếp nhận hình phạt của hệ thống.”

Liễu Hi Hoà vẫn quyết lì đến cùng: “Không đi. Đi cũng chết mà không đi cũng chết, vậy chi bằng ta nằm lì ở đây đỡ phải đi lại nhiều!”

Ngay khi cô vừa dứt lời, cả cơ thể như có dòng điện chạy qua người. Liễu Hi Hoà bị hệ thống giật điện đến mềm nhũn chân tay, không thể không van xin: “Được rồi, được rồi. Ta đi là được chứ gì!”

Nếu được chọn lại chắc chắn cô sẽ ôn thi đàng hoàng…

Quả nhiên không ngoài dự đoán, ngay khi Cố Dực vừa nhìn thấy cô, hắn đã thản nhiên nói một câu: “Hôm nay trời quang mây tạnh rất thích hợp gϊếŧ người. Người đâu lôi nàng ta ra chém đầu đi.”

Liễu Hi Hoà: “...”

Hệ thống cũng bị Cố Dực dọa cho run người, lạnh lùng tàn khốc như vậy bảo sao ký chủ không muốn đi làm nhiệm vụ. Lần này cả ký chủ lẫn hệ thống đều ôm nhau khóc ròng, hệ thống sụt sùi nói: “Chẳng lẽ nhiệm vụ này vĩnh viễn không thể hoàn thành sao? Các ký chủ khác thông minh như vậy còn chẳng ăn ai…”

Liễu Hi Hoà đang khóc đột nhiên hỏi: “Ý ngươi là trước ta cũng có người tới công lược Cố Dực rồi?”

Hệ thống chột dạ đáp: “Làm gì có đâu, ký chủ nghĩ nhiều rồi ha ha.”

Liễu Hi Hoà sau nhiều lần bị gϊếŧ rồi sống lại chợt nhạy bén phát giác ra điểm bất hợp lý, cô hoá thân thành thám tử Conan bắt đầu phân tích: “Trước đó khi vừa xuyên đến đây hình như ta có nghe ngươi nói ta là ký chủ thứ một nghìn đúng không? Suy ra trước ta đã có 999 người khác tới đây nhưng vì không hoàn thành nhiệm vụ nên đã bị xoá bỏ?”