Đoạn Tử Duy biết rõ sự thật, siết chặt nắm tay, y vừa định lên tiếng nói gì đó, thì nghe thấy bên ngoài cửa vang lên một tiếng bước chân cực nhẹ.
Những người khác hiển nhiên cũng nghe thấy, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía người đến.
Đó là một bóng dáng rất mảnh khảnh, mặt mày như vẽ, sắc mặt tái nhợt vẻ bệnh tật, khoác trên mình bộ y phục màu xanh khiến khí chất quanh người càng thêm lạnh lùng.
Người đó… là Hứa Vãn Từ?
Sau khi nhìn rõ người tới là ai, ánh mắt mọi người đều tràn đầy chán ghét.
Trong lòng Sở Thanh Xuyên ngổn ngang cảm xúc phức tạp đến mức chính hắn cũng không thể phân rõ: Hứa Vãn Từ tới đây... chẳng lẽ là vì hắn sao?
Có phải nàng ấy đã nhận ra bản thân đối hắn...
Hắn dùng tư thái bảo vệ đứng chắn trước người Giang Thu Ninh, nhưng hiếm thấy mà không nói gì.
Giang Thu Ninh liếc nhìn Sở Thanh Xuyên một cái, sau khi thấy ánh mắt chần chừ của hắn thì gương mặt không đổi sắc, nhưng trong lòng lại trầm xuống.
Ở một bên, Đoạn Tử Duy vừa nhìn thấy Hứa Vãn Từ thì thoáng sững người. Có lẽ vì ấn tượng trước kia về nàng quá khắc sâu, y gần như theo phản xạ đứng lên che chắn trước Giang Thu Ninh.
Dù sao những chuyện mà Sở Thanh Xuyên kể về Hứa Vãn Từ vẫn chưa được chứng thực.
Nhưng việc Hứa Vãn Từ đã làm hại Giang Thu Ninh thì nhân chứng vật chứng đều ở.
Bây giờ Giang Thu Ninh vừa mới tỉnh lại, lỡ như Hứa Vãn Từ muốn ra tay lần nữa thì sao...
Trong đầu Đoạn Tử Duy lóe lên hàng loạt cách để khống chế Hứa Vãn Từ mà vẫn tận lực không làm tổn thương nàng.
Giữa những ánh mắt chán ghét, ngờ vực, khϊếp sợ của mọi người, Hứa Vãn Từ từng bước từng bước tiến tới trước cửa.
Dù cửa đã mở, nàng vẫn giơ cánh tay lên, khẽ gõ ba tiếng lên cửa.
Có lẽ vì lâu lắm không nói chuyện, giọng nói của nàng khàn khàn, mang theo một chút mỏi mệt:
"Ta có thể vào không?"
Nàng đứng trước cửa, lặng lẽ nhìn Giang Thu Ninh đang ngồi trên giường, ánh mắt tĩnh lặng trộn lẫn sự xin lỗi không cách nào xua tan.
Giang Thu Ninh nhìn bộ dạng của Hứa Vãn Từ lúc này, trong lòng không khỏi dâng lên sự cảnh giác:
[Có thể sống sót bước ra khỏi Chấp Pháp điện sau khi làm tổn thương nàng... Giờ đây dường như còn gây ra chút ảnh hưởng đến Sở Thanh Xuyên.]
[Hứa Vãn Từ của bây giờ khiến nàng cảm thấy vừa xa lạ, vừa không thể không đề phòng.]
Giang Thu Ninh nhìn Hứa Vãn Từ đứng trước cửa, trong lòng đã chắc chắn rằng nàng ta đang diễn kịch.