Y còn chưa kịp nói gì, thì những đệ tử khác biết tin Giang Thu Ninh tỉnh lại đã lũ lượt kéo đến.
Chẳng mấy chốc, xung quanh Nhược Hư Các liền trở nên đông đúc, náo nhiệt, tiếng người ồn ào.
Mọi người thi nhau bày tỏ sự lo lắng của mình trong khoảng thời gian qua.
Giang Thu Ninh nở nụ cười nhã nhặn, bình tĩnh đối đáp, cũng chỉ dăm ba câu, liền ổn định cục diện, còn làm mỗi người đều như tắm mình trong gió xuân, còn khiến mỗi người đều cảm thấy mình là người được nàng coi trọng nhất.
Chờ sau khi mọi người yên tĩnh, nàng không cần hỏi nhiều, chỉ cần để lộ chút tò mò là lập tức có vô số người lên tiếng giải thích cho sự nghi hoặc của nàng.
Một đệ tử thân thiết với Giang Thu Ninh dẫn đầu mở lời:
"Giang thiếu chủ, chắc ngài không biết đâu, hai ngày nay xảy ra nhiều chuyện lắm…"
Nói đến đây, người này chợt nhớ ra những chuyện này đều liên quan đến Hứa Vãn Từ. Mà mấy ngày gần đây, giữa Hứa Vãn Từ và Sở sư huynh hình như…
Nàng ta cẩn thận liếc nhìn Sở Thanh Xuyên, đang đứng ở bên giường, rồi ho khẽ một tiếng, nói tiếp:
"Không biết đã Hứa Vãn Từ làm gì, nàng ta hại ngài bị thương mà sau khi vào Chấp Pháp Điện lại chẳng bị xử phạt. Giờ còn bình yên vô sự ở Vạn Kiếm Phong nữa!"
Giang Thu Ninh nghe nàng ta nói vậy, trên gương mặt hiếm thấy mà lộ vẻ kinh ngạc.
Hứa Vãn Từ… không bị xử phạt?
Nàng theo phản xạ nghiêng đầu nhìn về phía Sở Thanh Xuyên, sau khi thấy hắn tránh né ánh mắt mình, trong lòng nàng trỗi dậy vô số suy nghĩ.
Nhưng cuối cùng, nàng chỉ nhẹ nhàng nói với vẻ mặt khoan dung:
"Phán quyết của các trưởng lão Chấp Pháp Điện, tất nhiên có đạo lý riêng."
"Có lẽ là do ta suy nghĩ phiến diện, trách oan nàng ấy rồi."
Nghe vậy, một vị đệ tử không nhịn được bức xúc:
"Theo ta thấy có lẽ Hứa Vãn Từ đã dùng thủ đoạn gian xảo gì đó, nên mới lừa gạt được các trưởng lão!"
Một đệ tử khác đứng cạnh y lập tức phụ họa:
"Đúng đúng, lúc Hứa Vãn Từ ra tay, bao nhiêu người đều tận mắt chứng kiến. Chẳng lẽ tất cả chúng ta đều nhìn lầm à?"
"Đúng vậy! Hứa Vãn Từ là đồ tiểu nhân hiểm độc, đúng là nỗi sỉ nhục của Thái Thanh Tông! Theo ta thấy, dù không gϊếŧ nàng ta, thì cũng nên đuổi nàng ta ra khỏi tông môn!"
Rất nhanh, mọi người bắt đầu nhao nhao lên, thi nhau chỉ trích Hứa Vãn Từ.
Sở Thanh Xuyên nghe tiếng xì xào xung quanh, đôi mày khẽ cau lại, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.