NPC Bị Tôi Chọc Tức Đến Rớt Cả Đầu

Thế giới 1 - Chương 11: Chuyến Bay Thất Lạc 11

Bầu không khí trong phòng phát sóng trực tiếp đóng băng trong nháy mắt, nhưng nhanh chóng khôi phục bình thường.

“??? Vậy mà cũng được sao?”

“Nhìn là thấy đau rồi.”

“Mặt thì hiền mà sao lại tàn nhẫn như vậy. Không biết người mới này có sống qua phó bản này không?”

“Không có khả năng. Ngay cả Khuyết Sơn Minh – người đứng đầu trong nhóm tân binh cũng suýt chết ở phó bản này, cậu ta làm sao mạnh hơn được? Khuyết Sơn Minh có giá trị thần quyến cao đến 90! Hơn nữa, vừa nãy cậu ta còn dám đắc tội Chu Đạt. Cốt truyện mới chỉ đi được 20%, chắc chắn Chu Đạt sẽ không để yên. Lần này, Giản Không chỉ có nước chết mà thôi.”

Mọi người đều thở dài. Không một ai đặt cược rằng Giản Không có thể vượt qua phó bản. Ngay cả những người từng khen Giản Không thú vị cũng không đặt cược vào cậu, vì họ không muốn lãng phí tích phân cho một kẻ sắp chết.

Thông qua dữ liệu của hệ thống, Giản Không đoán được suy nghĩ của mọi người.

Lúc nãy hệ thống thông báo mở cửa hàng sơ cấp, Giản Không vẫn chưa kiểm tra. Bây giờ cậu mở ra xem có gì bên trong.

Cậu click mở cửa hàng.Theo như hệ thống giới thiệu, cửa hàng phó bản sẽ cung cấp một số vật phẩm giúp người chơi thông quan.

Tuy nhiên, bất kể Giản Không có tích phân hay không, cửa hàng này hoàn toàn trống trơn, chẳng có thứ gì để mua.

Giản Không: “Vật phẩm trong cửa hàng là ngẫu nhiên à?”

Hệ thống: “Không phải. Là cố định.”

Giản Không: Nghĩa dù là người có giá trị thần quyến cao hay thấp thì trong cửa hàng cũng chẳng có gì?

Hệ thống: Đúng.

Dựa theo tính cách của thần, dù là trong trò chơi cũng sẽ ưu tiên cho những người mình sủng ái.

Giản Không đang suy nghĩ gì đó.

Mà lúc này, Kiều Vũ Tề đã kiểm tra toa ăn xong, muốn đến chỗ khác xem thử.

Phải công nhận rằng máy bay của hãng JS này cực kỳ sang trọng. Không chỉ khoang hạng nhất được bố trí xa hoa, mà cả phòng làm việc của nhân viên cũng rất hoàn mỹ. Thậm chí, còn có cả phòng giặt nhỏ riêng biệt.

Kiều Vũ Tề thử đẩy cửa phòng giặt nhưng nhận ra chúng đều đã khóa. Qua tấm kính trong suốt, cậu ấy cũng không thấy gì bất thường.

Đột nhiên, một cánh cửa nhỏ bên phải toa ăn mở ra, thoảng qua là mùi thức ăn thơm phức.

Lúc nãy khi cậu ấy kiểm tra, hình như không thấy cánh cửa kia? Kiều Vũ Tề cẩn thận tiến lại gần và phát hiện phía sau cửa là một căn bếp nhỏ trong khoang hạng nhất.

Một bóng người mặt tạp dề đang đứng trước bệ bếp sơ chế thịt thăn trong tay. Hình như tâm trạng cô ta rất tốt, vừa làm vừa hát.

Giọng điệu nhẹ nhàng, bình thản.

Nhưng trái tim Kiều Vũ Tề như muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực, sau đó là cảm giác sợ hãi ập đến, như muốn nhấn chìm cậu ấy.

Là Quỷ Không Tỷ xuất hiện lúc trước! Bộ quần áo đó, bóng dáng đó, còn có…cái đầu có thể xoay 180 độ đó.

Bây giờ, cô ta đã mất một con mắt, để lộ một hốc mắt đầy máu. Trong đó, chất lỏng trắng lờ đờ như não đang lắc lư theo nhịp điệu tiếng hát của cô ta.

“Chưa đến giờ ăn trưa mà ngài đã đói bụng sao?” Cô ta mỉm cười, để lộ hàm răng trắng muốt, máu thịt vương vãi trong kẽ răng.

“……” Kiều Vũ Tề lùi lại một bước, cố bám lấy khung cửa bếp để đứng vững.

Cấu ấy cố hết sức nhưng vẫn không nhúc nhích được.

Quỷ Không tỷ nghiêng đầu, không để ý đến sự sợ hãi của cậu ấy: “Không thích miếng thịt này sao? Trong tủ lạnh còn có nguyên liệu khác đó.”

Cảm giác lạnh lẽo bao trùm không gian. Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán Kiều Vũ Tề.

Hình ảnh này không hề đẫm máu. Các nguyên liệu nấu ăn được sắp xếp gọn gàng trong hộp bảo quản và cất trong tủ lạnh. Trên hộp còn dán nhãn gọn gàng, khiến người ta cảm thấy sạch sẽ, ngăn nắp.

Nhưng nếu nhìn kỹ, trong hộp giữ tươi đều là thận. Có lớn có, có nhỏ, có một ít đặt sang bên cạnh, miễn cưỡng có thể nhận ra là thận động vật, nhưng phần lớn vẫn rất giống thận người.

“Bé gái 3 tuổi, nhóm máu O, vẫn còn tươi.”

“Thanh niên 16 tuổi, nhóm máu AB, cũng rất hiếm thấy.”

“À, cái này thì hơi già một chút. Đàn ông 30 tuổi, nhóm máu A…..Ha ha ha ha.” Quỷ Không Tỷ bật ra một tràng cười châm biếm từ cổ họng.

Cô ta khom lưng, gần như cúi hẳn đầu vào trong tủ lạnh, chăm chú lướt mắt từng ngăn trong hộp bảo quản thực phẩm. Mỗi lần nhìn một hộp, cô ta đều liếc qua Kiều Vũ Tề hỏi đầy ẩn ý. Chỉ cần Kiều Vũ Tề gật đầu, cô ta sẽ lập tức chuẩn bị cho cậu ấy một bữa tiệc thịnh soạn.

Kiều Vũ Tề cảm thấy buồn nôn. Cậu ấy im lặng thật lâu. Quỷ Không Tỷ đóng cửa tủ lạnh lại, đi từng bước đến trước mặt cậu ấy. Kiều Vũ Tề đã căng thẳng cực độ. Nhưng thân thể cậu ấy căn bản không thể nhúc nhích.

“Không thích cái nào hết sao?”Quỷ Không Tỷ giơ tay muốn đυ.ng vào cổ Kiều Vũ Tề. Đột nhiên hốc mắt phải trống rỗng của cô ta co giật. Ngay sau đó, cô ta dùng tay che mắt lại lùi ra sau, trong con mắt khác tràn đầy oán hận như muốn hóa thành thực chất.

Cuối cùng Kiều Vũ Tề cũng giành lại được quyền khống chế thân thể, chạy thục mạng về khoang hạng nhất. Trước cửa khoang, Chu Đạt đang đứng canh giữ, ánh mắt lạnh lùng nhìn cậu ấy, trong tay gã là một con dao găm sắc bén đến đáng sợ.