Đại Tá Tần, Phu Nhân Muốn Ly Hôn!!

Chương 20: Hậu quả cũng quá nặng

Tiêu Cánh buông xuống bàn tay đang xoa ấn đường, nhìn một vòng mọi người đang trong văn phòng cầu xin nhìn anh.

Nhìn thoáng qua Tần Cửu Phóng.

“Cửu Phóng, anh có biết em đối với cuộc hôn nhân này trả giá rất nhiều, em rất mệt mỏi. Kỳ thật ba năm này chờ anh trở về, em một mình chịu đựng tịch mịch cô đơn, chuyện trong công ty, chiếu cố cha mẹ hai bên, tất cả với em mà nói đều là việc nhỏ, em cũng là đàn ông, em chịu được. Em đã từng nghĩ, những cuộc gọi của anh đều là động lực cho em tiếp tục kiên trì. Anh có biết hôn nhân của chúng ta đi đến một bước này, nguyên nhân chủ yếu chính là không tình cảm. Anh căn bản cũng không nhớ chuyện chúng ta đã kết hôn, hôn nhân cùng em đối với anh mà nói có ý nghĩa gì. Em có thể cho anh cơ hội, anh có thể trả lại tình cảm cho em không? Em hiện tại không dám nghĩ tới anh sẽ thay đổi như thế nào, càng không có hy vọng anh sẽ thay đổi, em hiện tại thật sự rất mệt mỏi.”

“Anh có thể cho em tình cảm, sẽ hiểu em tôn trọng em, sẽ yêu thương em, sẽ xem em là bạn đời cả đời này, không bao giờ xem nhẹ em.”

Không ngừng liên tiếp cam đoan, chỉ cần em không ly hôn, anh tình nguyện theo đuổi em lần nữa.

“Em xem, ba mẹ anh cùng mẹ em, lãnh đạo của anh cũng đều ở đây, bọn họ có thể làm chứng, anh tuyệt đối nói là làm, làm một người chồng tốt, yêu em chăm sóc em. Anh không muốn ly hôn với em, em cho anh một cơ hội được không?”

Tiêu Cánh nhìn ba mẹ của hai người, Mạn Lệ gật đầu thật mạnh.

“Nếu Cửu Phóng còn tiếp tục làm con buồn, mẹ tuyệt đối sẽ đoạn tuyệt quan hệ với nó.”

Tần Cửu Phóng dám không đối xử tốt với Tiêu Cánh, bà liền trục xuất khỏi gia môn.

“Đến lúc đó nếu con vẫn thất vọng, mẹ sẽ đi cùng con, hai chúng ta sẽ sống cùng nhau, rời khỏi nơi đau buồn này.” Bạch Mai cũng cam đoan.

Tiêu Cánh nhìn hai vị lãnh đạo. Thiếu tướng Lưu và Chủ nhiệm Cố cũng nhanh chóng tỏ thái độ.

“Nghỉ phép nửa năm, thời gian này cậu ta tuyệt đối sẽ không đi ra ngoài làm nhiệm vụ, chỉ cần tham gia huấn luyện thông thường là được. Chúng tôi cam đoan. Tận lực tạo cơ hội cho hai người bồi đắp tình cảm.”

“Nếu cậu ấy tiếp tục xem thường cậu, chúng tôi sẽ khai trừ quân tịch của cậu ta.”

“Đù má, đây cũng quá nghiêm trọng rồi.”

Tần Cửu Phóng không nghĩ tới Thiếu tướng Lưu nói ra lời như thế, này cũng quá ngoan độc nha, nếu xem nhẹ Tiêu Cánh thì sẽ bị đuổi khỏi quân doanh, nhe răng nhếch miệng nhìn Thiếu tướng Lưu, ngài thật sự khai trừ tôi khỏi quân tịch sao?

Nếu không có được trái tim của Tiêu Cánh cha mẹ không cần quân đội cũng không cần, hắn thật sự thê thảm nói không nên lời mà.

Chủ nhiệm Cố vỗ vỗ lưng hắn, trọng điểm sai rồi.

A, đúng đúng, không ly hôn mới là trọng điểm.

“Anh sẽ chiếu cố em, đối tốt với em. Anh không hiểu kinh doanh, nhưng anh nguyện chia sẻ khó khắn cùng em.”

Tần Cửu Phóng trong mắt đều là đau lòng.

“Anh xem nhẹ em lâu như vậy, em vất vả em trả giá nhiều như thế nào, anh hôm qua mới biết, trong lòng tựa như bị dao cắt thành từng mảnh. Anh không phải vì công ty, cũng không phải vì lợi ích của bản thân, anh chỉ là muốn ở bên cạnh em, lúc em cần anh nhất anh đã không ở cạnh em, nhưng anh muốn từ nay về sau anh sẽ xuất hiện bên cạnh em, dù em có cần anh hay không, anh vẫn sẽ ở bên em.”

Nhắm mắt lại chỉ toàn là hình ảnh Tiêu Cánh lúc đó yếu ớt run run gọi tên của hắn, lúc đó mình đang ở đâu?

Có lẽ em ấy đã từng yêu mình, nhưng bị mình phá hỏng hết toàn bộ.

Không còn yêu cũng được, lần này hắn sẽ yêu Tiêu Cánh.