“Xa thật xa liền nhìn thấy cao ốc văn phòng công ty, nghe nói là năm trước mới xây, Tiêu Cánh, cậu cùng Cửu Phóng thật sự xứng đôi, đều là tuổi trẻ đầy hứa hẹn.”
Thiếu tướng Lưu dẫn đầu mở miệng. Tiêu Cánh cười cười cúi người châm trà, sau đó nhích người cách xa Tần Cửu Phóng ngồi xuống.
Tần Cửu Phóng nhanh chóng rời khỏi chỗ ngồi, ngồi sát vào bên người Tiêu Cánh, dù sao không cần biết Tiêu Cánh ở đâu hắn nhất định phải ngồi cạnh Tiêu Cánh.
“Thật là có khí thế, tôi đến công ty nhìn thấy nhân viên ai cũng làm việc vô cùng chăm chỉ nhanh nhẹn, thư ký cũng cực kì khéo léo.”
Cục trưởng Cố lại khích lệ.
“Tiêu Cánh nhà tôi thật sự rất tài giỏi, kiếm tiền rất nhiều rất nhiều.”
Tần Cửu Phóng ưỡn ngực, cực kì tự hào.
Tiêu Cánh không thèm liếc hắn một cái. Cười cười cùng hai vị lãnh đạo tán gẫu.
“Hai vị lãnh đạo ghé thăm công ty, thật sự là vinh hạnh cho tôi. Bình thường có mấy có thể mời hai vị đến thăm như thế này. Không biết hai vị dù bận rộn vẫn tới thăm là vì có chuyện gấp gì?”
“Việc tư, việc tư.”
Nhìn thoáng qua Tần Cửu Phóng, Tần Cửu Phóng nhìn bọn họ bằng ánh mắt cầu xin, hai người thầm mắng một câu không tiền đồ. Ai kêu cậu ta lại là cấp dưới đắc ý nhất của bọn họ chứ. Bình thường quản quân khu cả ngàn người đều vô cùng chỉnh tề, điều khiển phi cơ đại pháo, nghiên cứu kế hoạch tác chiến, hiện tại vấn đề giữa người yêu với nhau lại không giải quyết được.
“Ngày hôm qua Cửu Phóng chạy đến quân khu tìm tôi, suốt đêm lại đến nhà tìm cục trưởng Cố. Nghe nói hai người xảy ra vấn đề?”
“Vâng.”
Tiêu Cánh tuyệt không che dấu gật đầu.
“Là như thế này. Cửu Phóng vẫn phải luôn gấp rút đi làm nhiệm vụ, thường xuyên không có ở nhà khiến cho tình cảm của hai người có chút xa cách, này là do chúng tôi đã sai. Thật sự rất khó có ai được như Cửu Phóng vậy, dũng cảm, lớn gan, tâm tư tinh tế, bất kì nhiệm vụ nào cậu ấy cũng đều có thể hoàn thành xuất sắc. Cho nên nhiệm vụ của cậu ấy cũng đặc biệt nhiều hơn. Đây là do chúng tôi không sắp xếp tốt công tác cho cấp dưới.”
Cục trưởng Cố giải thích, đây chính là lãnh đạo của cục An ninh, lời nói đặc biệt có trọng lượng.
Tiêu Cánh cười nhạt, tùy ý khoát tay trên đầu gối.
“Hai người kết hôn xong cậu ấy liền có nhiệm vụ, sau đó thật sự là có mấy tháng nghỉ phép, nhưng lại bị tôi bắt đi tập huấn, bởi vì sau đó cậu ấy còn phải nhận nhiệm vụ có độ nguy hiểm cao nên cần chuẩn bị kĩ lưỡng. Nhưng không ngờ lại vô tình ngăn cản tình cảm của hai người, chúng tôi thật sự có lỗi.”
Thiếu tướng Lưu cũng bắt đầu nói.
Tiêu Cánh cười cười lắc đầu.
“Hai chúng tôi ly hôn là việc tư, là vấn đề cá nhân. Ngày hôm qua tôi đã giải thích với cha mẹ hai bên rồi, không phải do ai sai, càng không phải do công việc của cả hai, hai vị lão lãnh đạo quan tâm tôi thật sự lấy làm vinh hạnh, nhưng mà, đây chính là việc tư, hai vị không cần tự trách.”
Đại ý chính chính là, tôi không phải quân nhân, cũng không phải cấp dưới của hai người, việc tôi muốn ly hôn hai người không thể cản.
“Lời này không đúng rồi, các cậu kết hôn , Cửu Phóng là quân nhân, thì đây chính là quân hôn, chúng tôi tất nhiên phải có trách nhiệm.”
Tiêu Cánh rốt cục liếc nhìn Tần Cửu Phóng một cái, lạnh lùng mỉm cười.
“Thật là có bản lĩnh, biện pháp gì cũng bị anh dùng hết rồi. Nếu như em tiếp tục cự tuyệt thì có phải ngay cả tro cốt ông nội anh cũng sẽ đem ra luôn không?”
Tần Cửu Phóng quay đầu nhìn lại.
“Chỉ cần em không ly hôn, anh sẽ không làm phiền ông nội.”
Như vậy là thật sự có nghĩ tới? Tiêu Cánh nhịn xuống xúc động muốn chụp cái gạt tàn thuốc trên bàn đập vào đầu người này.
Nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn hai vị lãnh đạo, vẫn mỉm cười.
“Được, nếu anh ấy đã mời hai vị tới đây, vậy xin mời hai vị cứ hỏi.”
Tiêu Cánh nhấn điện thoại gọi cho thư kí.
“Đem lịch trình hôm nay của tôi huỷ hết đi, sắp xếp cơm trưa, cơm chiều, cùng ăn khuya.”
Cúp điện thoại đối với hai vị lãnh đạo mỉm cười.
“Nhị vị, xin mời.”
Muốn nói chứ gì? Tôi sẽ chiều mấy người tới cùng. Như vậy đủ thành ý rồi chứ?!