Đại Tá Tần, Phu Nhân Muốn Ly Hôn!!

Chương 15: Đây là quân hôn đó nha

“Tôi đúng là thật con mẹ nó đần độn, tôi là quân nhân mà, đây chính là quân hôn nha. Hôn nhân này được quốc gia bảo hộ, nếu như muốn ly hôn cũng phải được lãnh đạo đến hoà giải một hồi, nếu như thật sự không thể vãn hồi mới chính thức ly hôn.”

“Mấu chốt là phải kéo dài thời gian.”

“Đúng vậy, nếu tôi sống chết không muốn ly hôn, thì thủ tục ly hôn sẽ mãi mãi không thể hoàn thành. Mẹ nó tôi thật ngốc, suýt nữa tôi thật sự bí quá hoá liều, chuẩn bị đi nhờ người gọi hồn ông nội tôi về để ngăn cản Tiêu Cánh ly hôn ha ha ha.”

Cuối cùng cũng tìm ra được biện pháp, hai người vui vẻ uống rượu đến hừng đông.

“Như vậy đi, tôi sẽ đến nói chuyện với lãnh đạo trực tiếp của tôi , còn cậu giúp tôi điều tra xem Tiêu Cánh có phải đã có người khác hay không. Tiêu Cánh là một người trọng tình nghĩa, nếu thật sự không có ai thì em ấy tuyệt đối sẽ không ly hôn với tôi, tôi chỉ sợ em ấy thật sự có người khác, nên mới muốn ly hôn với tôi. Ngoài chuyện đó ra thì những chuyện còn lại đều dễ giải quyết hơn .”

Tần Cửu Phóng tin tưởng tràn đầy nói.

“Được.”

Tần Cửu Phóng hắc hắc cười. Ly hôn? Đừng có mơ, tôi không muốn ly hôn, em phải là vợ của tôi. Dùng bất cứ thủ đoạn nào cũng phải đem em mang về.

“Cửu ca, về hôn nhân của hai người, tôi có một đề nghị này. Hiện tại tỷ lệ ly hôn rất cao, cho nên xuất hiện rất nhiều dịch vụ cố vấn hôn nhân. Đối với các vấn đề về hôn nhân cậu đều có thể tìm đến chuyên gia cố vấn hôn nhân để tư vấn, Tiêu Cánh nhất quyết muốn ly hôn ý nghĩ này sẽ không một sớm một chiều mà mất đi, nếu hai người cứ giằng co trong thời gian dài cũng không phải là cách hay. Sao cậu không đến đó tư vấn một chút, để biết nên nhường nhịn đối phương như thế nào, làm sao để cả hai có thể chung sống với nhau?”

“Được.”

Tuy rằng đã kết hôn ba năm , nhưng là bọn họ hiện tại vừa mới bắt đầu, tránh cho ngày sau xuất hiện cãi vã, rồi lại rạn nứt tình cảm, tuy rằng mấy vấn đề này đều đã xuất hiện. Nhưng hắn vẫn muốn đi hỏi một chút, bởi vì hắn thật sự muốn sống cùng Tiêu Cánh lâu dài .

Tiêu Cánh ở tại nhà lớn một đêm, ngày hôm sau liền dọn quần áo đến nhà riêng, không để ý đến trưởng bối trong nhà ngăn cản. Hôm nay anh cũng dự định sau khi tan làm sẽ về nhà chung của hai người sau khi kết hôn dọn hết đồ đạc cá nhân, đem đến nhà riêng.

Tần Cửu Phóng từ ngày hôm qua sau khi đi rồi liền không trở về nhà.

Xem ra người kia muốn từ bỏ?

Tiêu Cánh cau mày, người đó thật sự sẽ dễ dàng buông bỏ như vậy sao? Nếu như vậy thì kế hoạch của anh sẽ phải thay đổi.

Đang suy nghĩ, thư ký tiến vào báo, phu nhân tổng giám đốc mang theo hai người mặc quân phục và một người mặc âu phục muốn gặp Tiêu tổng, trong đó có một vị là thiếu tướng.

Tiêu Cánh gật đầu, cho thư kí mời bọn họ tiến vào.

Đứng lên sửa sang lại tây trang, mỉm cười.

Anh biết Tần Cửu Phóng sẽ không dễ dàng buông tha như vậy, giữa bọn họ thật sự có tình cảm.

Cửa vừa mở ra, thiếu tướng tiến vào, người đàn ông lớn tuổi mặc tây trang cũng tiến vào, Tần Cửu Phóng ở sau lưng đi theo, còn có một cảnh vệ viên.

Thiếu tướng một thân quân trang phẳng phiu, quân hàm trên vai lấp lánh toả sáng. Màu tóc hoa râm, thân hình tròn trịa. Người đàn ông lớn tuổi mặc âu phục kế bên cũng là hòa khí tươi cười.

“Đây là lãnh đạo quân khu của anh Lưu thiếu tướng. Cái này là Cục trưởng Cố của cục An ninh. Thiếu tướng, chủ nhiệm, đây là vợ của tôi, Tiêu Cánh.”

Tần Cửu Phóng giới thiệu, đứng đến bên cạnh Tiêu Cánh. Có chút đắc ý nhìn lãnh đạo của mình.

“Tiêu Cánh xin chào, tổng giám đốc của một công ty lớn, đúng là tuổi trẻ đầy hứa hẹn.”

“Nhị vị lãnh đạo xin chào, mời ngồi.”

Mời bọn họ ngồi vào ghế sofa, thư ký lấy trà cùng điểm tâm đến.

Thiếu tướng Lưu cùng cục trưởng Cố đánh giá chung quanh văn phòng, đại khái diện tích có hơn 100m2, màu sắc căn phòng đơn giản nhã nhặn, trên bàn làm việc đặt ba chiếc máy tính cùng laptop, giá đựng hồ sơ, một cái bể cá lớn, cùng một ít đồ vật trang trí.

Nhìn nhìn lại người thanh niên mặc tây trang không kiêu ngạo không siểm nịnh vẫn luôn khách khí cười nhạt nhưng không có một chút lấy lòng giả dối trước mắt – Tiêu Cánh.

Lại nhìn thoáng qua người đang cố ý ngồi vào kế bên người Tiêu Cánh – Tần Cửu Phóng.

Hai người liền cười hiền hoà.