Đại Tá Tần, Phu Nhân Muốn Ly Hôn!!

Chương 14: Không ly hôn phải có biện pháp tốt

“Người trên thương trường đều nói, ông nội của cậu, là một lão hồ ly. Ánh mắt vô cùng chuẩn xác, tuy rằng con cháu không có tình cảm với việc kinh doanh, nhưng ông chọn cháu dâu thì vô cùng chính xác.”

“Vậy thì càng không thể ly hôn.”

Tần Cửu Phóng cảm thấy vì ông nội, vì gia đình, vì bản thân hắn, vì bất kể cái gì, cuộc hôn nhân này không thể kết thúc.

“Cậu còn nghĩ muốn dùng tình yêu để trói buộc anh dâu? Nằm mơ đi.”

Miệng nói vài câu anh yêu em là được sao? Cho gái bán hoa một chút tiền thôi. Bọn họ có thể cả đêm nói em yêu anh với cậu.

Cậu ta cho rằng chỉ vài lời ngoài miệng, Tiêu Cánh sẽ ngốc nghếch tiếp tục vì Tần gia bán mạng? Tiêu Cánh là một doanh nhân, thói quen tính toán trong mọi trường hợp, có thể tin tưởng lời nói dối của cậu sao?

Đằng Phi nhấp một ngụm rượu, vẫn là nhắc nhở một chút.

“Cửu ca, cậu vốn không hiểu yêu là gì. Chúng ta đem chuyện phân tích kĩ lưỡng một chút. Kỳ thật hiện tại ly hôn, cũng không phải không tốt. Tôi chỉ suy đoán thôi nha. Cậu nghe tôi phân tích, rồi bình tĩnh ngẫm nghĩ lại, Tiêu Cánh cùng cậu đi tới một bước này, nguyên nhân chủ yếu vẫn là cậu. Nhưng là, Tiêu Cánh có thể hay không mượn chuyện này áp chế?

Đứng ở góc độ là thương nhân mà suy nghĩ, Tiêu Cánh năm thứ nhất năm thứ hai không ly hôn, là bởi căn cơ của cậu ấy chưa vững chắc, ly hôn không những không có lợi mà còn có thể khiến cậu ấy mất tất cả, năm thứ ba căn cơ của cậu ấy có thể nói là đã vững như thái sơn, cổ phần của cậu ấy khi công ty hai nhà sáp nhập kỳ thật không có nhiều lắm, chỉ khi kết hôn ông nội của cậu tặng cậu ấy thêm 10% cổ phần, còn lại toàn bộ nằm trong tay của ba mẹ cậu cùng với bác hai của cậu, tuy rằng số cổ phần này Tiêu Cánh có thể tùy tiện sử dụng, có thể tuỳ thời đối với công ty ra quyết sách, nhưng nó vẫn không phải của cậu ấy, đôi khi cần có sự đồng ý của ba mẹ cậu cùng bác hai cậu mới có thể quyết định.

Tiêu Cánh lúc này lấy ly hôn làm uy hϊếp, làm một bản thoả hiệp, ba mẹ cậu trực tiếp nhượng cổ phần trong tay lại cho Tiêu Cánh, sau đó Tiêu Cánh chính là đại cổ đông, tiếp qua vài năm, công ty liền sẽ là của Tiêu Cánh. Tài sản Tần gia liền cứ như vậy bị nuốt lấy. Cậu từng nghĩ qua chưa?”

“Thúi lắm, Tiêu Cánh không phải người âm hiểm như vậy, em ấy không làm như vậy đâu.”

Tần Cửu Phóng không tin, Tiêu Cánh tuyệt đối không phải loại người này. Lại nói, trưởng bối của bọn họ có giao tình, lúc khó khăn Tần gia đã từng cứu giúp Tiêu Cánh. Em ấy tuyệt đối sẽ không là người vong ân phụ nghĩa.

Hắn tin tưởng Tiêu Cánh. Tuy rằng đối với Tiêu Cánh phi thường thiếu hiểu biết.

Đằng Phi cũng lắc đầu, có lẽ bản thân suy nghĩ qua nhiều rồi. Tiêu Cánh trong lúc hôn mê còn không ngừng nói ‘Cửu Phóng, em lạnh’. Có thể nói ra lời này, Tiêu Cánh chắc chắn là có tình với Tần Cửu Phóng.

“Hiện tại hôn nhân của bọn tôi, không còn là vấn đề của hai người, là vấn đề của nhiều người. Chỉ cần không ly hôn thì vẫn sẽ có cách giải quyết. Tôi nhất định sẽ tạo ra tình cảm giữa hai người bọn tôi.”

“Thư đề nghị ly hôn cũng đưa rồi, đồ đạc cũng dọn rồi, anh dâu cũng không chịu thoả hiệp với cậu, 99% ly hôn là cái chắc.”

“Không còn cách nào sao? Chỉ cần không ký tên, không đúng, ký tên rồi còn có mười ngày hoà giải mà. Cậu giúp tôi suy nghĩ biện pháp, làm sao để em ấy không ly hôn nữa, ít nhất đem thời gian ly hôn kéo dài ra, cho tôi có thời gian tạo tình cảm với em ấy.”

Chỉ cần có thời gian vãn hồi cùng Tiêu Cánh, mình nhất định sẽ đối xử tốt với em ấy. Không để cho em ấy khổ sở như vậy nữa.

Không những bù đắp tình cảm của hai người mà còn phải bù đắp cho em ấy. Vừa nghe nói Tiêu Cánh đã từng như thế nào như thế nào, trái tim của hắn gần như bị bóp nát.

“Có thể sao làm nữa? Ba mẹ cậu cũng ra chiêu rồi, cậu còn muốn lợi dụng tôi sao? Nếu đã quyết tâm thì không ai làm gì được đâu.”

Đằng Phi không nghĩ ra biện pháp, cắn mực khô uống rượu.

Tần Cửu Phóng xoa xoa cằm cau mày.

“Thật sự là, vừa kết hôn tôi liền đi làm nhiệm vụ, sau đó ở trong quân đội tập huấn, đem chuyện kết hôn quên sạch.”

Tần Cửu Phóng nhớ tới cái gì đó, lộ ra vui sướиɠ.

Đằng Phi cũng không uống rượu nữa, trên mặt có chút tò mò.