Đại Tá Tần, Phu Nhân Muốn Ly Hôn!!

Chương 13: Vợ của tôi thật trâu bò

“Cậu ấy ngồi ở trong xe khắp người đều là mồ hôi lạnh, cả người run run , miệng vết thương đau đớn khiến cậu ấy lúc mê man lúc tỉnh táo, miệng thấp giọng gọi tên của cậu, cậu ấy nói, Cửu Phóng, em lạnh.”

Đằng Phi thở dài thật dài, nhìn Tần Cửu Phóng.

Tần Cửu Phóng tim giống như bị ai đó cầm dao hung hăng đâm vào mấy chục nhát.

“Đoạn thời gian đó tôi lại không ở cạnh em ấy. Em ấy vì tôi trả giá nhiều như vậy, tôi lại nói không yêu em ấy. Khó trách em ấy muốn dùng súng bắn tôi.”

Nhưng mà cuối cùng cũng không bắn hắn, có lẽ không nỡ bắn cũng có lẽ không còn muốn bắn nữa.

“Cửu ca, cậu muốn làm sao bây giờ, cậu đi bao nhiêu năm, ở nhà anh dâu chịu nhiều khổ sở như vậy, cậu một câu an ủi cũng không có, còn nói không yêu người ta. Nếu đã không yêu thì chia tay đi, cũng khiến cho hai người nhẹ nhõm hơn.”

“Tôi làm không được.”

Tần Cửu Phóng thật muốn lấy súng bắn chính mình một phát, con mẹ nó mày có còn là người không? Có còn nhân tính không? Mấy năm nay xem nhẹ Tiêu Cánh, để cho em ấy phải khổ sở mà không một câu hỏi thăm, bây giờ còn không muốn buông bỏ người ta? Bản thân mình trước kia còn nghĩ rằng bản thân vì quốc gia mà quên đi gia đình thì oai vệ lắm, cảm thấy bản thân lúc đó vô cùng tốt đẹp. Nay nghĩ lại bản thân đi chiến đấu vì cái gì, khi mà vợ của mình ở nhà bị ức hϊếp chính mình lại không hề quan tâm. Tần Cửu Phóng cảm thấy bản thân không bằng cầm thú nữa.

Nhớ tới lúc ở văn phòng Tiêu Cánh lạnh mặt, ánh mắt phẫn nộ như bị lửa giận thiêu đốt, còn có nòng súng lạnh như băng kia. Chớp mắt một cái chính là người đó cả người vừa là máu vừa mồ hôi, suy yếu hô tên của mình.

“Tôi phải bồi thường cho em ấy. Tôi sẽ bù đắp lại tất cả.”

Tuy rằng chậm ba năm, hắn vẫn muốn cứu vãn cuộc hôn nhân của mình, đối xử tốt với người vợ của mình.

“Cậu còn muốn để cho Tiêu Cánh tiếp tục chịu khổ sao, cậu thì đi tiêu dao, cậu ấy thì phải ở nhà chờ cậu, làm việc cho công ty nhà cậu, công bằng sao? Cậu không nên như vậy, cậu ấy cũng không nợ gì cậu.”

“Không phải như vậy, tôi sẽ đối tốt với em ấy, hiểu không? Tôi muốn yêu em ấy!”

Đằng Phi nhìn hắn, cười nhạo một tiếng, uống cạn một ly rượu.

“Cậu đừng tưởng dùng một tiếng yêu thì có thể cứu vãn tất cả, anh dâu ở trên thương trường nổi tiếng tàn nhẫn ngoan độc, cậu nói vài câu anh yêu em thì làm được gì.”

“Ý gì?”

Tàn nhẫn ngoan độc? Còn phải xem em ấy có phải là đối thủ của tôi hay không.

“Vây là cậu chưa nhìn thấy anh dâu đánh nhau rồi, mẹ nó tôi nói cho cậu biết, tây trang chưa hề nhăn một chút nào thì đã làm cho người ta đau đến ngất xỉu rồi, không hề chớp mắt mà cầm bình rượu đập vào đầu người ta. Cậu nghĩ xem? Chưa hết, trong công ty có những kẻ không phục vợ cậu, tính toán hãm hại anh dâu. Bọn chúng không những muốn làm cho anh dâu rời khỏi cái ghế Tổng giám đốc, bọn chúng còn muốn tống vợ cậu vào tù kia kìa. Anh dâu vậy mà không hề sợ hãi một chút nào lật tẩy từng kẻ từng kẻ một, đem từng người từng người đánh bại tới mức tán gia bại sản, đem bọn chúng đuổi đi. Hiện tại ban giám đốc đại bộ phận đều là người của cậu ấy.

Trên thương trường lạnh lùng, dứt khoát, lúc đanh nhau cũng tàn độc không kém. Tôi thấy anh dâu của tôi so với cậu không hề kém chút nào. Có một lần tôi chứng kiến đối thủ kinh doanh của nhà cậu đến làm khó Tiêu Cánh, cậu ấy không chỉ đánh cho người ta máu mũi chảy ròng ròng, mà khi đến cục cảnh sát luật sư còn khui ra người kia từng có hối lộ quan chức, kết quả người kia không chỉ bị đánh mà còn bị phán án mười năm tù vì tội hối lộ.

Cửu Phóng, đoàn luật sư làm việc cho Tiêu Cánh toàn là luật sư giỏi nhất cả nước, người chết cũng có thể cãi thành người sống đó. Cậu cho là ly hôn rồi thì tài sản hiện tại cậu ấy sẽ mất hết hay sao? Nói giỡn, cậu nghĩ công ty hiện tại có thể thoát khỏi bàn tay của cậu ấy hay sao? Toàn bộ công ty từ trên xuống dưới hiện tại chỉ làm việc theo mệnh lệnh của anh dâu, không có anh dâu thì giống như căn nhà không có cột trụ vậy, toàn bộ sụp đổ. Nếu như hai người ly hôn, người chịu thiệt chưa chắc là Tiêu Cánh, mà chắc chắn là cậu. Bởi vì nếu Tiêu Cánh muốn, công ty nhà cậu có thể phá sản bất cứ lúc nào.

Cậu cho là tiền trợ cấp cậu cho cậu ấy sẽ để ở trong mắt? Có biết lần trước hợp đồng kí với phía Châu Mỹ giá trị bao nhiêu không? Cậu có biết một năm lợi nhuận Tiêu Cánh kiếm được có bao nhiêu không? Nếu cậu ấy có tư tâm thì hiện tại cổ phần của nhà cậu trong công ty đã sớm mất sạch. Nhưng đến bây giờ cậu ấy cái gì cũng không có đυ.ng tới, chỉ đơn thuần quản lý công ty, đơn thuần tạo lợi nhuận cho công ty mà thôi.

Cậu ấy không làm vậy, là vì cái gì? Cậu còn nghĩ vài lời yêu của cậu có giá trị lắm? Nói rõ một chút, trước kia là cậu ấy nhờ vào nhà cậu để ổn định vị thế trong nhà họ Tiêu, nhưng hiện tại là Tiêu Cánh giúp nhà họ Tần các cậu giữ vững sản nghiệp. Hiểu không? Cửu ca của tôi?”

“Đù má, vợ của tôi quả thật là trâu bò mà.”

Tần Cửu Phóng chưa từng nghĩ tới, Tiêu Cánh lại có thể tài giỏi tới mức này.