Đại Tá Tần, Phu Nhân Muốn Ly Hôn!!

Chương 12: Như vậy làm sao sửa?

“Em sẽ xem xét việc mời chuyên gia sau đó đem toàn bộ công việc bàn giao lại, tiền trong thẻ của anh mấy năm qua em chưa từng đυ.ng đến, em sẽ trả lại cho anh. Đúng rồi, nếu anh cảm thấy ly hôn có tổn thất, về phương diện tài sản, anh có thể mời luật sư. Cứ như vậy đi, em mệt.”

Tiêu Cánh nhẹ nhàng lên lầu, Tần Cửu Phóng ủ rũ đi theo. Cha mẹ hai bên thở dài. Như này thì làm sao sửa đây, không cách nào sửa rồi.

Tần Cửu Phóng cảm thấy hắn đặc biệt cần một luật sư, hắn phải tự thân vận động mới được. Cha mẹ trong nhà phỉ nhổ hắn, nhìn hắn cũng giống như nhìn con gián, Tiêu Cánh cũng không mở cửa cùng hắn nói chuyện, Tần Cửu Phóng đành phải tự tìm cách.

Đằng Phi cùng Tần Cửu Phóng quan hệ đặc biệt thân thiết, chính là cái loại quan hệ cậu muốn rình trộm nữ sinh thì tôi sẽ làm bàn đạp cho cậu, cậu muốn đánh ai tôi sẽ đánh cùng cậu, cậu thích ai tôi sẽ giúp cậu viết thư tình. Bọn họ là anh em cùng làm việc tốt, cùng làm việc xấu.

Như vậy cái danh quân sư quạt mo, Tần Cửu Phóng cảm thấy còn ai ngoài Đằng Phi?

Vừa bước vào quán bar, Đằng Phi đã sớm ôm vài cô gái bắt đầu tán tỉnh , nhìn thấy Tần Cửu Phóng tiến vào liền phất tay cho bọn họ đi ra ngoài, để lại hai người họ trong phòng VIP.

Dựa theo trước kia, đã lâu không gặp, quan hệ thân thiết như vậy, chắc chắn sẽ uống đến hừng đông, nhưng hôm nay Tần Cửu Phóng cảm xúc không cao, vào phòng liền đặt mông ngồi ở trên ghế sofa, cầm bình rượu uống, không thèm nói câu nào.

“Sao vậy, Cửu ca, cãi nhau với vợ sao?”

“Em ấy khiến tôi muốn điên rồi, cãi nhau? Tôi nói nhiều một chút em ấy cũng không thèm nghe thì làm sao cãi nhau. Tôi bị cha mẹ hai bên mắng chửi đến vô cùng thê thảm, cuối cùng em ấy vẫn muốn ly hôn.”

“Aiz, tôi biết mà, sớm muộn gì cũng sẽ như vậy mà.”

“Ý tứ gì? Em ấy có người khác thật sao?”

Tần Cửu Phóng trợn mắt, nếu không Tiêu Cánh sẽ không kiên quyết như vậy.

“Không phải, Cửu ca, nói gì thế, thật ra tôi quản lý công ty nhà mình cũng sẽ đi xã giao, làm ăn với công ty nhà cậu cũng không ít. Aiz, cậu phải biết anh dâu cũng không dễ dàng gì.”

Đằng Phi chép chép miệng, lắc đầu.

“Hôm nay nghe mẹ tôi nói, chuyện kinh doanh, em ấy thật sự rất vất vả.”

“Dì cũng không biết hết được, tôi nói với cậu, dù sao việc này cũng không thể không nói.”

Đằng Phi cạn một ly rượu, mở miệng nói.

“Công ty dù có to lớn cách mấy cũng sẽ có vấn đề, thân là tổng giám đốc cũng không thể đùn đẩy cho nhân viên đến giải quyết vấn đề, có đôi khi phải tự mình ra mặt giải quyết. Ba năm trước đây, công ty nhà cậu cùng ngân hàng xảy ra vấn đề, tôi hôm đó thấy anh dâu phải mời một nhóm người uống rượu, giữa trưa đã đi uống, uống là uống đến nửa đêm, Cậu có biết anh dâu lúc đó tình trạng thế nào không? Uống, nôn ra, rồi lại tiếp tục uống, rồi tiếp tục nôn ra, tôi lúc đó nhìn thấy nha, cảm thấy nếu cứ như thế cậu ấy sẽ chịu không nổi, liền đến toilet xem cậu ấy, cậu ấy ghé vào bồn cầu nôn ói đến mức mặt mày xanh mét, tôi dìu cậu ấy đứng lên muốn đưa cậu ấy về nhà, vậy mà cậu ấy không chịu, gọi điện thoại cho thư ký đến đưa quần áo mới, sau đó cậu ấy tiếp tục đi mời rượu người ta. Sau nửa đêm tan tiệc, cậu ấy chịu không nổi nửa mới để cho thư ký đưa vào bệnh viện, ngày hôm sau còn tiếp tục uống, nói là nhất định phải khiến cho ngân hàng cho công ty vay tiền. Cửu ca, cậu không nhìn thấy lúc đó đâu, tình cảnh thật sự thảm vô cùng. Mỗi lần nhìn thấy tôi đều nhịn không được cảm thấy đau lòng vô cùng, bây giờ nghĩ lại tôi còn muốn rơi nước mắt đây nè.”

“Còn nữa nha, còn có tên kia thừa dịp say rượu sờ loạn cậu ấy, thừa dịp cậu ấy uống say muốn mang cậu ấy vào khách sạn, mẹ nó, lúc đó may mắn anh dâu vẫn còn tỉnh táo đem đám đê tiện đánh cho người không ra người. Có một lần đám người nọ đem theo thủ hạ tới để báo thù anh dâu. Vậy mà anh dâu vẫn có thể đánh thắng, thật con mẹ nó không dễ dàng gì, lúc đó cậu ấy thương tích đầy mình luôn.”

“Vậy lúc đó cậu con mẹ nó ở đâu hả? Tại sao không giúp em ấy? Mẹ nó sao cậu không gọi cho tôi? Ai làm ?”

Tần Cửu Phóng thiếu chút nữa muốn phá nhà, không phải Tiêu Cánh có người khác, là người khác muốn cường gian vợ của hắn? Bọn này chán sống rồi phải không.

“Điện thoại cho cậu ai biết cậu đang ở đâu, Tiêu Cánh cầm di động vẫn luôn điện thoại cho cậu, cậu còn không bắt máy. Cậu đừng vội, tôi lúc đó có gặp cậu ấy, cậu ấy đánh thắng đám lưu manh kia trong quán bar thì cánh tay bị thương chảy máu khá nhiều, tôi đem cậu ấy kéo lên xe đưa đi bệnh viện. Cậu ấy lúc đó mê man ngồi ở trên xe kêu tên của cậu. Cửu ca, nói thật ra cậu có tội với anh dâu vô cùng.”

Đằng Phi nói xong, Tần Cửu Phóng cảm thấy khó thở. Lúc Tiêu Cánh khó khăn nhất, người ở bên cạnh lại không phải là hắn.