Sau khi thỉnh an Hoàng hậu ở Phượng Nghi Cung, Thái tử phi ngồi lại trò chuyện với bà.
Hai người nói chuyện một lúc, Thái tử phi nhớ tới nhiệm vụ hôm nay, bèn đứng dậy cáo lui, rời khỏi Phượng Nghi Cung.
Nàng chưa đi được bao xa thì thấy tiểu thái giám Đông Cung vội vã chạy tới, bẩm báo việc Thẩm Vi Thanh đưa Thẩm Tri Nặc đến Thái y viện.
Thái tử phi choáng váng, chỉ nghĩ Nặc Nhi không khỏe, Vi Thanh không đợi được thái y đến Đông Cung nên mới đưa bé đến Thái y viện. Nàng cũng không kịp hỏi kỹ, vội vàng chạy thẳng đến Thái y viện.
Khi nàng đến, thái y đã bắt mạch cho tiểu cô nương, kê vài viên mật hoàn có dược tính ôn hòa, bổ tỳ vị, và dặn dò những điều cần lưu ý.
Thái tử phi bước nhanh vào trong, thấy bé đang tựa vào lòng Thẩm Vi Thanh, vội vàng ôm bé vào lòng, quan sát tỉ mỉ: "Nặc Nhi, con sao rồi? Khó chịu ở đâu?"
Thẩm Tri Nặc đã hồi phục từ lâu, hai cánh tay nhỏ ôm lấy cổ Thái tử phi, dụi đầu vào má nàng: "Mẫu thân, Nặc Nhi không sao ạ."
Thấy bé vẫn còn cười được, Thái tử phi thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới cho phép các thái y đang hành lễ đứng dậy, hỏi thêm vài câu. Sau khi nghe thái y nói không có gì đáng ngại, nàng liền cảm tạ rồi bế bé rời đi.
Ra khỏi Thái y viện, Thái tử phi mới hỏi: "A Thanh, Tuệ Nhi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Hai huynh muội nhìn nhau, nhất thời không biết phải nói thế nào.
Thấy nhị ca Thẩm Vi Thanh gãi đầu không nói, Thẩm Tri Nặc liền giơ một ngón tay nhỏ mũm mĩm chỉ vào cậu bé, phụng phịu tố cáo: "Nương, nhị ca hư lắm, gặp Hoàng gia gia cũng không chào hỏi, còn bế Nặc Nhi chạy, xóc đến mức Nặc Nhi đau bụng. Nhị ca còn kẹp tỷ tỷ, xương sườn tỷ tỷ cũng đau."
Bị xóc đến suýt nôn, bé rất tức giận.
Thẩm Tri Nặc còn tức giận hơn là vì bé đã có cơ hội đến trước mặt Hoàng đế, để hệ thống quét khuôn mặt ông ta.
Thế mà nhị ca lại hư như vậy, cứ thế vác bé chạy, khiến bé bỏ lỡ cơ hội tìm hiểu thêm thông tin.
Vì vậy, bé phải mách lẻo, để sau này ra ngoài nhị ca không còn phá rối, làm hỏng việc của bé nữa.
Nghe vậy, Thái tử phi đã đoán được lý do, thấy trước cửa Thái y viện nhiều người không tiện nói chuyện, nàng liền trừng mắt nhìn Thẩm Vi Thanh, hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nữ nhi, dịu dàng dỗ dành: "Chúng ta về trước đã, về rồi nương sẽ dạy dỗ nhị ca con."
Về đến Đông Cung, Thái tử phi sai người mang nước đến, nhìn bé uống mật hoàn, lại đút cho bé vài viên mứt, rồi mới bế bé lên giường, để cung nữ San Hô chơi cùng bé. Còn nàng theo Thẩm Vi Thanh và Văn Anh Quận chúa vào phòng trong.
Thái tử phi nhỏ giọng hỏi: "Nói đi, đã xảy ra chuyện gì?"
Hai huynh muội mỗi người một câu kể lại mọi chuyện đã xảy ra. Cuối cùng, Thẩm Vi Thanh gãi đầu, vẻ mặt áy náy: "Mẫu phi, nhi tử sai rồi, người phạt nhi tử đi."
Thái tử phi nghiêm mặt: "Con quay lưng lại trước đi."
Thẩm Vi Thanh vâng dạ, làm theo lời nàng.
Thái tử phi dắt Văn Anh Quận chúa vào trong giường, vén y phục cô bé lên kiểm tra, thấy trên xương sườn bên phải của cô bé có vết hằn đỏ.
Thái tử phi xót xa vô cùng: "Con còn đau không?"