Hôm Nay Tôi Lại Sống Lại Ở Phim Trường Conan

Chương 24

Dựa vào kinh nghiệm gϊếŧ người vô cùng phong phú của Chianti, cây cầu tắc nghẽn, trong xe, viên đạn găm thẳng vào ngực, những điều kiện này cộng lại, chưa đến năm phút, Kanami Haruna sẽ biến thành một xác chết.

- Trừ khi cậu ta có thể dựng ngay một phòng phẫu thuật cao cấp trên cầu, lại còn phải tìm được một bác sĩ phẫu thuật có tay nghề cao.

Chianti cất súng vào hộp đàn, đi thang máy thẳng xuống bãi đậu xe ở tầng B2.

Cô nhìn quanh, tìm thấy chiếc Porsche 356A vô cùng nổi bật giữa một loạt xe.

Chianti đeo hộp đàn đi tới, dùng khớp ngón tay gõ vào cửa sổ xe đóng kín.

Cửa sổ xe từ từ hạ xuống, để lộ mái tóc bạc của người đàn ông dưới vành mũ đen.

Chianti: "Nhiệm vụ hoàn thành, một phát súng vào thẳng ngực, với lượng máu chảy ra đó, cậu ta sống không được bao lâu nữa."

Gin gật đầu nhẹ, "Biết rồi."

"Chim Báo Tử là kẻ phản bội sao?" Chianti không nhịn được hỏi thêm một câu, "Vì vậy mới để tôi đi ám sát cậu ta?"

"Những chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi." Gin lạnh lùng liếc nhìn cô, "Nhiệm vụ hôm nay là bí mật, đừng để những thành viên ngoài mật danh biết chuyện này. Cô chắc không muốn chọc giận Boss đâu."

Tiếng gầm rú của động cơ Porsche 356A vang lên, Chianti thức thời lùi lại một bước, giơ hai tay lên như đầu hàng với Gin.

"Hiểu rồi, hiểu rồi."

Cửa sổ xe từ từ nâng lên, che khuất hoàn toàn khuôn mặt của Gin.

Chianti bị chiếc Porsche 356A lướt qua làm bay đầy mặt bụi.

Chianti lau bụi trên mặt, nghiến răng ken két.

...

Chiếc Porsche 356A chạy vào khu vực sầm uất trung tâm thành phố Tokyo.

Sân tập nằm ẩn dưới một quán bar nào đó ở đây.

Tokyo luôn là một thành phố không ngủ, khu phố sầm uất này lại càng có lượng người qua lại cực lớn, náo nhiệt bất kể ngày đêm, hoàn toàn có thể che giấu mọi âm thanh phát ra từ sân tập dưới lòng đất.

Tầng hầm thứ ba của quán bar được cải tạo thành một sân tập nhỏ, chỉ có thành viên mật danh và những người mới có tiềm năng được đánh giá cao mới thỉnh thoảng đến đây luyện tập.

Khi Gin và Vodka đi theo thang máy bí mật xuống tầng hầm thứ ba, Amuro Tooru và Kanami Haruna đã ở đó rồi.

Vodka nhìn bóng dáng Kanami Haruna cầm súng, không khỏi giật mình kinh hãi.

Anh ta đột nhiên quay đầu nhìn Gin.

"Đại... Đại ca, chẳng phải Chianti đã nói cậu ta-" Đến mấy chữ cuối cùng, Vodka vô thức hạ thấp giọng, "...chắc chắn đã chết rồi sao?"

"Ừ."

Gin đáp khẽ một tiếng.

Đầu ngón tay hắn kẹp một điếu thuốc dài mảnh, tàn thuốc đỏ rực lập lòe trong làn khói tản ra, phản chiếu trong mắt hắn, trở thành một chấm đỏ tươi.

"...Ma sao?"

Vodka nói nhỏ.

Gã đàn ông to cao lực lưỡng ngữ khí yếu ớt, dù đeo kính râm cũng không che giấu được sắc mặt ngày càng tái nhợt của anh ta dưới ánh đèn sáng.

"Mày nên mở to mắt ra nhìn cho kỹ." Gin khịt mũi coi thường.

Vodka nhìn kỹ, mới phát hiện ra Kanami Haruna dưới ánh đèn có bóng, cũng không hề lơ lửng.

Nhưng anh ta không thể thở phào nhẹ nhõm - So với ma, việc người này không chết chẳng phải còn đáng sợ hơn sao!

"Đừng nghĩ lung tung, thể chất của nó khác với người thường." Gin nói nhỏ.

Lúc Kanami Haruna mới vào tổ chức, đã hợp tác với hắn. Nói là hợp tác, Gin lại càng muốn gọi đó là một kiểu giám sát, hay nói chính xác hơn là theo dõi.

Từ lúc đó, hắn mới nhận ra - Trên người Kanami Haruna có thứ mà Boss vẫn luôn tìm kiếm.

Điều này có thể giải thích tất cả... Tại sao Boss lại coi trọng Chim Báo Tử này như vậy, nhưng lại mâu thuẫn giữa việc mặc kệ và giám sát nghiêm ngặt.

Làn khói trắng từ từ thoát ra khỏi miệng Gin, che khuất biểu cảm mơ hồ của hắn.

Nửa điếu thuốc còn lại rơi khỏi ngón tay hắn, Gin dẫm lên rồi nghiền nát, dập tắt tàn thuốc đang cháy.

Hắn bước về phía Kanami Haruna.

Kanami Haruna đã sớm nhận ra, cậu đặt khẩu súng đang cầm trên tay xuống, quay đầu nhìn Gin.

"Có chuyện gì sao?" Cậu hỏi, "À, phát súng đó làm tôi rất đau."

"Điều đó là cần thiết, bản thân mày cũng hiểu rõ," Giọng Gin dừng lại, hắn từ từ nhếch mép, nở nụ cười nửa miệng, "...Không, bây giờ e rằng mày không hiểu rõ lắm."

Đôi mắt xanh đậm phản chiếu khuôn mặt của chàng trai.

"Chứng mất trí nhớ của mày lại tái phát rồi." Gin nói, "Đầu óc không tốt, nhưng lại rất giỏi giả vờ."

Mất trí nhớ? Chuyện này chưa từng nghe nói đến...

Đồng tử của Amuro Tooru hơi co lại, rất nhanh sau đó lại trở lại bình thường.

"Hắn đang mắng tôi phải không?" Kanami Haruna quay sang nhìn Amuro Tooru, tìm kiếm sự đồng tình từ anh.

Amuro Tooru im lặng hai giây, "Ờ..."

Kanami Haruna lại nhìn Vodka, mặc dù bị một lớp kính râm che khuất, nhưng Vodka vẫn chột dạ né tránh ánh mắt của Kanami Haruna.

"Đừng quên nhiệm vụ của mày, Boss muốn nhìn thấy thành quả của mày."

Nói xong câu đó một cách lạnh lùng, Gin dẫn Vodka rời đi.