Linh Trù Làm Ruộng Ở Những Năm 60

Chương 25

Nhìn thấy mặt trời sắp mọc lên, trâu vẫn chây ì ở đây, cô vô cùng tức giận: Ngày đầu tiên tao làm việc mày đã khiến ta tức giận, cảm thấy tao dễ bắt nạt phải không.

Cô chia một luồng linh khí, hóa thành roi quất lên thân trâu, xua bọn chúng đi về phía trước.

Tuy nói dùng linh khí cho trâu ăn thì trâu sẽ nghe lời hơn, nhưng Đường Thanh Thanh lo rằng mình chăn trâu thời gian dài, đến lúc đó con trâu này bị nuôi thành có linh trí.

Vậy mà Hắc Oa ngốc không biết hành vi của Đường Thanh Thanh, còn tưởng rằng mình dạy có thành quả, ở bên cạnh kêu la.

Theo đại đội hỗ trợ xây năm ngôi nhà gỗ, bên công xã cũng cho một nhóm người về phía đại đội Giang Hạ.

Nói thật, nếu không phải lần này quá nhiều người chạy nạn, lãnh đạo công xã cũng không muốn nhét người vào bên này. Dù sao người đại đội Giang Hạ nổi tiếng bài xích người ngoài.

Bây giờ bất chợt cho nhiều người qua như thế, ngộ nhỡ gây chuyện thì chức lãnh đạo của ông cũng khó làm.

Vì thế, lãnh đạo cố ý chọn trong đám người chạy nạn, đặc biệt tìm người tướng mạo đàng hoàng, tuổi không lớn lắm, như thế bọn họ có thể kết hôn với thôn dân đại đội Giang Hạ.

Chỉ cần có thể kết hôn, đó chính là người một nhà, đương nhiên sẽ không bị xa lánh.

Kế hoạch của lãnh đạo vô cùng hoàn mỹ, trên đường đi còn nói tốt cho đại đội Giang Hạ, khiến những người này chưa đến đại đội đã có ấn tượng tốt.

Đi gần một giờ, vượt qua một đỉnh núi, cuối cùng đã đến nơi. Không nói đến những người chạy nạn gầy trơ xương, ngay cả lãnh đạo công xã đi đến đây cũng phải thở một hơi.

Không phải bọn họ không bảo đại đội Giang Hạ đi công xã đón người, mà đại đội trưởng đại đội Giang Hạ nói đang giúp những người này xây nhà ở, thực sự không có người.

Qua một thời gian sẽ phải gieo mạ, chắc chắn phải nhanh chóng xây nhà xong, không thì những người này ngủ ở đâu trong thôn xóm?

Cho nên phải phiền lãnh đạo giúp đỡ đưa nhóm người này đến đại đội Giang Hạ.

Nói một phen hợp tình hợp lý, lãnh đạo sợ sau này xảy ra chuyện, không nói gì đã đồng ý. Dù sao chuyện chạy việc này cũng không đến lượt ông ta.

"Đội trưởng Tần có ở đây không? Tôi là Tiểu Hồ làm việc trong công xã, tôi đưa người được phân phối đến đại đội."

Đại đội trưởng đi ra khỏi sân, nhận danh sách trong tay Tiểu Hồ, đọc tên một lượt sau đó điểm danh.

"Tôi là đại đội trưởng đại đội Giang Hạ, đại diện cho đại đội Giang Hạ hoanh nghênh mọi người đến ở tại nơi này của chúng tôi. Phía sau này chúng tôi giúp mọi người xây nhà ở, đã xây xong năm căn, hôm nay sẽ cố gắng hi vọng hoàn thành sáu căn còn lại.

Nơi này có mười một hộ gia đình, một lát mọi người rút thăm xem mình sẽ ở nhà nào." Đại đội trưởng nói xong thì dẫn Tiểu Hồ qua một bên nói chuyện, bô lão tộc Tần dẫn những người này đi bốc thăm.

Sau khi bốc thăm xong, bô lão tộc Tần bảo nhóm người cất kỹ hành lý, đi theo nhóm người xây nhà để giúp đỡ, tranh thủ hôm nay hoàn thành xong. Không thì buổi tối bọn họ phải chen lấn ở với nhau.

Nghe xong lời này, nhóm người không nói gì đã bắt đầu làm việc, dù sao có nhà ở mới ai mà muốn chen lấn với người khác chứ.

“Chú Tần, ngày mai đại đội trưởng sắp xếp việc gì cho chúng tôi thế?" Một chàng trai đen gầy chui qua hỏi, dường như anh ta hơi lúng túng, trên mặt nở nụ cười ngượng.

Bô lão tộc Tần liếc anh ta: "Người đại đội chúng tôi làm gì thì các người làm đó."

Thằng nhóc này còn giả vờ đến hỏi, vừa rồi khi rút thăm ông đã phát hiện, thanh niên tên Sở Lâm này là người quyết định trong đám người chạy nạn.

Ban đầu khi rút thăm, có mấy người khỏe mạnh không muốn, bọn họ muốn được chọn trước. Song, khi Sở Lâm qua nói mấy câu thì những người kia không ầm ĩ nữa, ngoan ngoãn đến rút thăm.

Lúc này, bô lão tộc Tần phải bội phụ sự tính toán của đại đội trưởng, anh chia công việc không tệ trong thôn cho những người cần được chăm sóc.

Đường Thanh Thanh không rõ những chuyện này, bây giờ cô đang dẫn Hắc Oa đi tìm kiếm thảo dược khắp nơi!

Mùa xuân đến, thực vật trên núi tươi tốt, Đường Thanh Thanh không định tìm những thứ hiếm có, cô dẫn Hắc Oa tìm hoa tím xéo, xa tiền thảo, hạ khô thảo này nọ.

Những cây này có nhiều tác dụng, người trong thôn cũng thường hái về làm thức ăn, song, sau khi hái rồi phơi khô cũng có thể làm thảo dược rất tốt. Mặc dù giá cả không quá cao nhưng có thể phụ thêm chi phí trong nhà.

Quan trọng nhất là hái những thảo dược này không làm người khác chú ý.