Lúc đầu cô còn nói sau này khi đi chăn trâu thì cô có thể tu luyện, bây giờ lại thêm Tần Hắc Oa, có lẽ không có hi vọng gì cả.
Sau khi nói xong, mọi người vội chạy về nhà.
Trước đó đã có người đến nơi của bọn họ kiểm tra, nhưng mà đại đội Giang Hạ ở nơi hoang vu, lại thêm người trong thôn vô cùng đoàn kết, những người kia không dám gây chuyện, chỉ đi lướt qua rồi thôi.
Người chạy nạn vào trong làng ở, vậy xem như phải sống cùng nhau. Thôn dân nghe bô lão tộc Tần nhắc nhở đều vội về nhà tiến hành thu dọn.
Đường Thanh Thanh cũng không ngoại lệ, cô thu dọn nhà mình một phen, dù sao trong nhà có rất nhiều nơi cô chưa từng đi vào.
May mà nguyên thân là người chăm chỉ, mặc dù tính cách hướng nội, không muốn đi ra ngoài nhưng khi ở nhà cũng không rảnh rỗi. Cô dọn dẹp nhà gọn gàng, cho dù phòng không có người ở cũng rất sạch sẽ, xem ra thường xuyên dọn dẹp.
Trong phòng không có vật gì, Đường Thanh Thanh thu dọn một phen, phát hiện ngoại trừ di vật của ba mẹ Đường thì còn một bức di thư nguyên chủ xếp gọn gàng.
Nhìn người ký tên phía trên, Đường Thanh Thanh mới nhận ra đây là di thư của chồng sắp cưới, cũng chính bức di thư này làm tan biến hi vọng cuối cùng của nguyên chủ, để cô ấy thà rằng chết đói.
Nói là di thư, không bằng nói đây là một bức thư mà chồng sắp cưới viết cho cô ấy trước khi thi hành nhiệm vụ. Trong thư, anh ta nói phải làm một chuyện nguy hiểm, không biết có thể thuận lợi trở về không. Nếu như có thể thuận lợi trở về sẽ đến thôn Giang Hạ tìm cô ấy , nếu như không về được thì bảo cô ấy tìm người thích hợp để gả đi.
Đây là đồ nguyên chủ xem như báu vật, Đường Thanh Thanh không dám lộn xộn, vẫn đặt ở chỗ cũ.
Lần này tổng vệ sinh mặc dù vất vả nhưng đã biết rõ hơn, Đường Thanh Thanh đã hiểu rõ về phòng ốc của mình. Lần này cô lại tìm được một chiếc hộp nhỏ dưới giường.
Trong hộp nhỏ chỉ đặt một quyển sách, trang giấy ố vàng, sờ vào vô cùng giòn. Cô nhìn kỹ một phen, trên sách ghi đủ loại dược liệu, trên bức tranh còn miêu tả cẩn thận, viết tên dược liệu, dược tính và hoàn cảnh sinh trưởng, cách bào chế.
Đường Thanh Thanh vô cùng hứng thú với quyển sách này, mặc dù sau này ở bên ngoài không an toàn nhưng ở trong nhà vẫn có thể xem được.
Cô lau sạch hộp nhỏ, cẩn thận đặt sách vào, sau đó đặt hộp lên giường ngủ.
Đường Thanh Thanh quyết định mỗi ngày trước khi đi ngủ sẽ xem vài trang, lúc đến sau núi chăn trâu cũng chú ý xem có dược liệu sách giới thiệu không.
Cô nhớ lúc đi lên trấn chị Hai Tần nói có nơi thu mua dược liệu đã được xử lý.
Một văn tiền có thể xô ngã anh hùng, Đường Thanh Thanh muốn tìm nguyên liệu nấu ăn để luyện tập nấu nướng, nên không thể thiếu tiền được.
Cô suy nghĩ như thế, vừa rạng sáng ngày hôm sau khi đi chăn trâu đã tập trung quan sát thực vật trên núi, cố gắng tìm trong sách.
Hắc Oa kéo hai con cừu nhỏ ở phía trước, nhìn Đường Thanh Thanh đi một đoạn đường đã dừng lại, cậu bé sắp chán đến điên rồi.
"Chị Thanh Thanh, chị muốn tìm gì thế? Có thể nói với em, em hiểu rõ nơi này nhất, nhưng chúng ta phải cho trâu, dê lên núi ăn cỏ trước, không thì chờ một lát mặt trời mọc sẽ bị phơi nắng đấy."
Đường Thanh Thanh nghe Hắc Oa nói thế thì hai mắt tỏa sáng, đúng thế, cô có thể vẽ lại những thảo dược kia, sau đó cầm đưa cho nhóm Hắc Oa đi tìm.
Mà cô có thể ở nhà xử lý những loại thảo dược này, đến khi cầm lên trấn bán có thể chia cho mỗi người một nửa.
"Đi thôi, chúng ta kéo trâu lên trước, chờ một lát chị nói rõ với em."
Đại đội Giang Hạ nuôi trâu đều là trâu vàng, nuôi tương đối dễ, lượng nước uống không nhiều, hơn nữa tính nết hiền lành.
Một mình Đường Thanh Thanh chăn ba con trâu hơi tốn sức, cô vốn muốn chia làm hai lần đi lên, không ngờ Hắc Oa cũng chăn dê. Thằng bé dắt hai con dê nhỏ không hề tốn sức, còn có thể giúp cô chăn trâu một phen.
Lúc Đường Thanh Thanh bị dây thừng buộc trâu làm vướng chân suýt ngã, Hắc Oa ở bên cạnh hướng dẫn: "Chị Thanh Thanh, lúc chị dắt trâu thì đừng thả dây thừng quá dài, không thì bọn chúng sẽ chạy loạn. Lúc chúng ta đi đường phải nhẹ nhàng lắc lư dây thừng, như thế trâu sẽ đi lên phía trước. Trâu rất mạnh, nếu như chúng ta đọ sức với nó thì sẽ thua chắc."
"Được, chị thử lại lần nữa." Đường Thanh Thanh chỉnh lại chiều dài dây buộc trâu, dựa theo lời Hắc Oa nói mà run dây. Nói thật, hiệu quả vô cùng nhỏ bé.