"Chị Thanh Thanh, chị muốn lên núi nữa sao? Trong hồ nước kia không có cá nữa rồi." Hắc Oa nghĩ rằng hôm qua Đường Thanh Thanh ăn được cá ngon nên nghiện.
Không nói đến chuyện đó, tay nghề của chị Thanh Thanh không tệ, so với chị ấy làm thì những thứ trước đó bọn họ làm chỉ là thứ rác rưởi, đúng là lãng phí thịt kiếm không dễ dàng.
Hắc Oa nghĩ như thế thì tỏ vẻ tiếc nuối.
Đường Thanh Thanh nhìn sắc mặt đã biết nhóc con này nghĩ sai, cô đưa tay khẽ gõ trán cậu bé, nhìn cậu bé nhìn mình với vẻ lên án, chậm rãi nói: "Hôm qua khi bắt cá chị đã cảm thấy kỳ lạ, xung quanh ao nhỏ kia không có suối, cá từ đâu mà có? Mà sau khi em vớt cá rồi, chị quan sát thật lâu mà không nhìn thấy cá con, rõ ràng chuyện này không hợp lẽ thường, cho nên chị muốn lên đó xem thử."
"Không có cá con à?" Hắc Oa nhớ kỹ lại, cậu bé không để ý có cá con lớn lên hay không, đối với cá con không thể ăn được cậu bé không chú ý nhiều.
Nhưng cậu tin tưởng lời chị Thanh Thanh nói.
Hắc Oa không do dự nữa, cậu bé lấy gùi nhỏ ra, dùng hành động chứng minh suy nghĩ của mình.
"Chị Thanh Thanh, hôm nay chúng ta lên núi không chắc có cá, trước hết đừng nói với bọn Tam Dương." Tránh cho đám bạn nhỏ thất vọng.
Đương nhiên Đường Thanh Thanh sẽ không từ chối, ban đầu cô muốn đi một mình, chỉ là ao nước kia do Hắc Oa phát hiện, có một phần công lao của Hắc Oa. Hơn nữa, hôm qua đứa bé này ăn thịt cá cũng không quên dẫn cô theo, đương nhiên Đường Thanh Thanh sẽ không keo kiệt.
Cô nghĩ, nếu hôm nay tìm được ao cá khác thì tất cả đều vui vẻ, nếu không tìm được thì cô sẽ dẫn dụ những con vật nhỏ tham ăn đi ra.
Dù sao hôm nay lên núi nhất định phải có thu hoạch.
Hắc Oa không biết mình đã nắm chắc phần thắng, cậu bé còn đang cẩn thận dẫn đường.
"Chị Thanh Thanh, lúc đó em ở đây "Soạt" một phát trượt xuống, sau đó phát hiện ra đường đến ao nhỏ. Sau đó em tìm xung quanh, chỗ này ngoại trừ cỏ cho heo ăn mọc cao thì không còn gì khác."
Hắc Oa không nói vì trước kia chưa nuôi lớn mấy con cá, nên có một khoảng thời gian cậu bé thường phải nhổ cỏ heo mang về, tránh cho người trong thôn đến đây tìm cỏ heo lại hủy luôn trụ sở bí mật của cậu.
Đường Thanh Thanh giả vờ chăm chú xem xét, thật ra cô dùng linh lực điều tra. Cô biết Hắc Oa nói không sai, vì xung quanh đây không có ao nước nhỏ nào cả, mà ở hướng khác lại có hơi ẩm truyền đến.
Cô giả vờ mình phát hiện ra gì đó: "Hắc Oa, dường như phía dưới có dòng sông ngầm. Em nhìn cây cỏ phát triển tươi tốt theo mạch nước ngầm nè, chúng ta đi theo mạch nước ngầm này xem thử nhé?"
Mặc dù Hắc Oa không rõ mạch nước ngầm là gì, nhưng cậu bé vô cùng tin tưởng Đường Thanh Thanh, không suy nghĩ đã đồng ý: "Được, chị Thanh Thanh đi trước, em đi sau, em xem trong những bụi cỏ này có ẩn giấu gì không."
Nơi mạch nước ngầm đi qua không hề bằng phẳng, có đôi khi ở giữa xuất hiện bụi gai lớn, bọn họ phải đi vòng mới qua được.
Sau khi Đường Thanh Thanh đi đến nơi có cảm giác ẩm ướt đã lâu, cho dù Hắc Oa thường chạy lên núi chơi cũng vô cùng mệt mỏi, liên tục ở bên cạnh thở "Hồng hộc".
"Hắc Oa, chúng ta nghỉ ngơi một chút đi, sau đó nhìn xem xung quanh, chị cảm thấy nơi này có đường nước chảy."
Đường Thanh Thanh hưng phấn, nhìn dáng vẻ mờ mịt của Hắc Oa tiếp tục giải thích với cậu bé: "Em nhìn xem, có phải sau khi chúng ta đến đây cảm giác không khí ẩm ướt hơn, sờ lên mặt có cảm giác có hơi nước."
"Chị Thanh Thanh, sờ lên mặt đúng là có hơi nước, đây là mồ hôi của chúng ta."
"Hừ, em không tin thì chờ một lát chị tìm cho em xem, để em biết sự lợi hại của chị."
Dù sao Đường Thanh Thanh cũng chỉ vừa bắt đầu luyện thể lực, hơn nữa đi đường đều dùng linh khí dò xét, lúc này đã vô cùng mệt mỏi.
Song, sau khi cãi nhau mấy câu với Hắc Oa, sức lực đã khôi phục lại một chút, cô chậm rãi đi đến nơi vừa thăm dò.
Nơi này vốn là núi đá dày đặc, hơn nữa bụi gai mọc ở khắp nơi, không cẩn thận sẽ bị nó đâm đau, bình thường trẻ con sẽ không chạy đến đây chơi.
Nhưng Đường Thanh Thanh có linh khí, cô dò xét một phen, nơi này có đồ gì cũng không che giấu được.
Mấy hôm nay cô chỉ uống nước thật sự không chịu nổi, sớm muộn gì cũng sẽ dùng hết, không bằng tiêu vào nơi có ý nghĩa, tốt xấu gì cũng có thể giúp cô vượt qua một thời gian ngắn.