Linh Trù Làm Ruộng Ở Những Năm 60

Chương 11

Cho nên bình thường lấy mấy quả trứng ăn vẫn được, lại nói chơi với nhóm Hắc Oa, không ai giành trứng của Tam Dương cả.

Lúc Hắc Oa nói lời này vẻ mặt không thèm muốn lắm.

Chuyện của người khác Đường Thanh Thanh không thể nói thêm gì nữa, dù sao bây giờ cô biết trứng gà này không phải trộm là được.

"Đồ vật đã mang theo đủ, vậy mọi người cùng đi theo tớ đi..." Hắc Oa vung tay lên, rất có phong thái của lão đại.

Mấy đứa nhỏ nghe Hắc Oa nói dẫn bọn chúng đi tìm thịt ăn thì ai cũng vô cùng kích động, nhấc chân nhỏ chạy như bay lên núi.

Đi đến nơi Hắc Oa nói, Đường Thanh Thanh mới bừng tỉnh: "Đây là thịt mà em nói à?"

"Đúng thế, có phải em rất giỏi không?" Hắc Oa nhìn dáng vẻ khϊếp sợ của chị Thanh Thanh, vô cùng đắc ý.

Nơi này là căn cứ bí mật của cậu, là nơi Hắc Oa vô tình giẫm xuống mới biết.

Mảnh đất này không lớn, chỉ là một đầm nước nhỏ, nhưng bị mấy cây đại thụ và bụi gai che lại, không nhìn kỹ thì rất khó tìm được.

Đầm nước này không sâu, bên trong có rất nhiều lá khô héo úa rơi xuống, nhưng Hắc Oa nói bên trong có ba con cá lớn, có thể vớt lên nướng ăn.

"Em giỏi thật đấy, nơi khuất như thế còn biết bao nhiêu con cá bên trong..." Đường Thanh Thanh thật lòng cảm thấy ánh mắt cậu bé này rất tốt.

Hắc Oa đã là lão đại, Đường Thanh Thanh tùy ý để cậu sắp xếp.

"Chị Thanh Thanh cùng em đi bắt cá, Tam Dương cậu ở bên cạnh trông coi đồ đạc của chúng ta. Nhị Cẩu và Tiểu Vũ đi nhặt củi nhóm lửa..."

Quả nhiên là người thường nhóm lửa trên núi, chỉ chốc lát sau mọi người đã sắp xếp xong xuôi, thảo nào trước đó hơn nửa trẻ con trong làng gọi cậu bé là "Lão đại".

Trước kia Đường Thanh Thanh thường ra vào bí cảnh tìm nguyên liệu nấu ăn, đương nhiên biết bắt cá. Song, Hắc Oa bảo cô giúp một tay nên Đường Thanh Thanh chưa bắt đầu làm.

"Chị Thanh Thanh, trước kia chị đều ở trong nhà, chắc chắn không biết bắt cá thế nào. Em nói chị nghe, mỗi năm em đều vớt cá ở hồ nước trong thôn đó, kỹ thuật rất thành thạo."

Hắc Oa vừa dọn lá rụng và nói khoác về kỹ thuật của mình.

Chưa đợi Đường Thanh Thanh nói gì, Tam Dương ngồi bên cạnh trông coi đồ đạc đã thổi phồng lên: "Đúng nha đúng nha, lão đại vô cùng giỏi, em khâm phục lão đại nhất đó. Một lát em sẽ chia một quả trứng gà cho lão đại ăn."

"Ha ha, bình thường, đời thứ ba thôn Giang Hạ còn có không gian tiến bộ mà! Nhưng tớ không cần trứng gà của Tam Dương cậu đâu, vẫn dựa theo lệ cũ, ngoại trừ hai quả chia cho mọi người nếm thử thì còn lại đều của cậu."

"Lão đại nhỏ tuổi, không thì có lẽ còn giỏi hơn chú Nhị Ngưu đó. Không chia thì không chia, vậy lúc chúng ta ăn trứng gà sẽ cho lão đại cắn một cái trước."

...

Đường Thanh Thanh mờ mịt!

Cô cúi đầu xuống, không biết phải nói tiếp thế nào?

Nhìn hai người kia không để ý đến ai khoác lác vui vẻ như thế, cô từ bỏ.

Được rồi, cô yên lặng ngồi bên cạnh xem là được!

Cuối cùng có lẽ Tam Dương nhìn thấy Đường Thanh Thanh không khen ngợi lão đại bọn họ nên hơi khó chịu, cố ý hỏi: "Chị Thanh Thanh, chị nói lão đại giỏi không."

"Ừm..." Đối mặt với hai đôi mắt trắng đen rõ ràng nhìn mình, Đường Thanh Thanh chỉ có thể khuất phục: "Giỏi, rất giỏi, dù sao cũng nổi danh trên bảng, đời thứ ba thôn Giang Hạ mà!"

Lần này tất cả mọi người vui vẻ, bầu không khí bên cạnh hồ nước lại hài hòa.

Hắc Oa nổi danh là người đời thứ ba thôn Giang Hạ không phải để trưng cho đẹp, vô cùng có tay bắt cá.

Đường Thanh Thanh không để ý, cậu bé đã lấy một cọng cỏ xuyên qua con cá, còn bình tĩnh cột nút thắt mới đưa cho Đường Thanh Thanh.

Cái ao nhỏ này không có gì bất ngờ cả, nói ba con chỉ có ba con. Sau khi Hắc Oa vớt hết cá lớn lên, trong hồ nước không còn con cá con nào cả.

"Lạ thật, sao cá như được người ta thả ở đây nhỉ?" Đường Thanh Thanh hơi khó hiểu.

Đúng lúc này, người bị Hắc Oa phái đi làm việc lục tục quay về, bọn họ không quan tâm nước ao có gì không đúng, chỉ cụp mắt nhìn ba con cá kia.

Tuy nói mấy ngày trước trong thôn có chút thịt, nhưng cả nhà chỉ được hai ký rưỡi thịt, tính ra mỗi người không được bao nhiêu. Lại thêm có người tính toán tỉ mỉ, còn dư lại một chút đem ướp muối, lúc này bọn trẻ vô cùng thèm ăn.

"Được rồi, các em mới đi làm việc, việc nướng cá để chị làm, mọi người nhóm lửa đi." Đường Thanh Thanh chủ động nói.