Vạn Người Ghét Bạo Hồng Hậu Tham Gia Show Hôn Nhân Cùng Đại Lão

Chương 12

Theo những lưu ý trong hợp đồng, không được để người khác phát hiện hai người là vợ chồng hờ. Bây giờ có phải nên từng bước diễn ra cảnh hai người từ quen biết đến yêu nhau không?

Vì là hợp đồng hôn nhân, có phải nên thể hiện sự thân mật hơn một chút không?

Suy nghĩ của Giang Úc bay xa, đang suy nghĩ xem nên ứng phó như thế nào.

Khóe môi Hạ Chiêu Hàn cong lên, đứng dậy nắm lấy lòng bàn tay Giang Úc: "Hợp tác vui vẻ, chúng ta có phải nên thêm wechat của nhau trước không?"

Giang Úc sững người một chút, đột nhiên nhận ra hai người thậm chí còn chưa có phương thức liên lạc, hơn nữa lại là sếp chủ động đề nghị, theo hợp đồng thì đây thuộc về sự cố nghiêm trọng.

Với tinh thần làm việc gì cũng phải yêu nghề của một người làm công ăn lương, Giang Úc nhanh chóng lấy điện thoại ra thêm wechat của Hạ Chiêu Hàn và lưu tất cả thông tin liên lạc vào danh bạ ngay trước mặt anh ấy.

Khi nhập ghi chú, Giang Úc hơi do dự, những ngón tay trắng nõn cầm điện thoại vô thức cong lại vài lần, đầu ngón tay hồng hào chạm nhẹ vào màn hình.

Ghi chú là "Hạ tiên sinh" sẽ có cảm giác xa cách.

Cậu ấy suy nghĩ một hồi, sau đó xóa chữ "Hạ" chỉ để lại hai chữ "tiên sinh".

Tạm thời cứ như vậy đi, đợi sau này mặt dày hơn một chút rồi ghi chú khác.

Hạ Chiêu Hàn thu hồi ánh mắt đang nhìn vào màn hình điện thoại của Giang Úc, sau đó nhìn mái tóc bồng bềnh của thiếu niên, trầm ngâm chạm nhẹ vào màn hình điện thoại.

Tống Diệc Chu từ nhà vệ sinh quay lại, vừa hay gặp Trần An Ni vừa đỗ xe xong, hai người cùng nhau đi về phía phòng riêng.

Anh ta đẩy cửa bước vào, nhìn thấy cảnh tượng trong phòng: "Hai người đã nói chuyện xong rồi hả?"

Giang Úc đang lén lút nhấn vào ảnh đại diện của Hạ Chiêu Hàn, là tấm hình chụp sau gáy chú chó Lucky mà cậu ấy đã thấy hôm đó, cái đầu lông xù trắng đen, thấy Tống Diệc Chu quay lại, cậu ấy tắt màn hình điện thoại và bình tĩnh gật đầu.

Trần An Ni nhìn thấy người trong phòng, biểu cảm kinh ngạc không kiềm chế được hiện lên trên mặt: "Hạ Chiêu Hàn là anh họ của anh sao?"

Ảnh đế Grand Slam huyền thoại trong giới lại là anh họ của Tống Diệc Chu, cô ta vốn còn tưởng rằng những gì Tống Diệc Chu vẫn luôn nói về anh họ đại lão đều là thêu dệt dặm mắm thêm muối, kết quả lại là sự thật?

Tống Diệc Chu khó hiểu: "Tôi chưa từng nói sao?"

Trần An Ni: "..." Hoàn toàn chưa từng nói!

Luật sư Lâm sắp xếp lại hợp đồng, cất vào cặp tài liệu: "Tiếp theo Hạ tiên sinh sẽ giải quyết rắc rối do Nhất Thiên và W"s gây ra."

Tống Diệc Chu tin tưởng Hạ Chiêu Hàn vô điều kiện, Trần An Ni cũng không có ý kiến gì, nhiều năm trong giới giải trí tự nhiên sẽ không nghi ngờ năng lực của Hạ Chiêu Hàn.

Trên đường về, Trần An Ni khá tò mò về những gì họ đã nói.

Giang Úc nghĩ đến điều khoản bảo mật trong hợp đồng, lúc tìm cớ còn hơi cứng nhắc.

Tống Diệc Chu nói: "Anh họ tôi chắc chắn sẽ không thể nhìn một người mới có tiềm năng như Giang Úc bị phong sát vì chuyện này, hơn nữa tôi đã nói với anh ấy rồi, chắc chắn là đã tìm hiểu ý kiến cá nhân của Giang Úc."

Tống Diệc Chu xen vào một câu, khiến Giang Úc đang tìm cớ thở phào nhẹ nhõm.

Trần An Ni nghi ngờ liếc nhìn Tống Diệc Chu.

Giang Úc cũng không cần nghĩ cớ nữa, phụ họa theo: "Đúng vậy, chính là như vậy."

Theo các điều khoản trong hợp đồng, vấn đề kiểm duyệt quảng cáo của W"s đã nhanh chóng được giải quyết, cùng với đó là những ảnh hưởng tiêu cực trên mạng cũng giảm đi rất nhiều, nhanh đến nỗi Giang Úc còn chưa kịp phản ứng, 50 triệu của hợp đồng và 30 nghìn tiền quảng cáo còn lại đều đã được chuyển vào tài khoản của cậu ấy.

Giang Úc nhìn dãy số 0 trong thẻ ngân hàng, cảm thấy hiện thực hệt như một giấc mơ đẹp.

Tất nhiên là loại trừ giấc mơ pháo hôi kỳ lạ ở Tinh Quang.

*

Khoảng thời gian sau khi ký hợp đồng, vừa hay bộ phim mới của Hạ Chiêu Hàn được công chiếu, vì lí do bận rộn nên hai người chỉ còn liên lạc qua wechat.

Lúc đầu, Giang Úc còn hơi dè dặt, trong ấn tượng của Giang Úc, Hạ Chiêu Hàn là kiểu người tuy dễ gần nhưng lại mang đến cảm giác chỉ có thể nhìn từ xa. Sự ngưỡng mộ đối với thần tượng khiến cậu ấy tự mang một gánh nặng nhỏ.

Tuy nhiên, tình trạng này không kéo dài lâu, cậu ấy vô tình chia sẻ một đoạn video hài hước cho Hạ Chiêu Hàn, bức tường ngăn cách trong lòng Giang Úc bỗng trở nên mờ nhạt, đến mức cậu ấy thoát ra khỏi vòng luẩn quẩn ban đầu.

Giang Úc coi đó là liều mình làm liều.

Mỗi sáng thức dậy việc đầu tiên chính là gửi cho Hạ Chiêu Hàn một sticker mèo con chào buổi sáng, sau đó dọn dẹp chuẩn bị ra khỏi giường.

"Giang Úc!"

Giang Úc ngậm bàn chải đánh răng, tóc tai rối bù sau khi ngủ dậy, một tiếng gọi vang lên rõ ràng ngay cả khi cách một cánh cửa phòng ngủ.

Cánh cửa phòng ngủ bị đẩy mạnh ra, Trần Tân xách theo bánh bao hấp vội vàng chạy vào.

Trần Tân còn chưa thở đều: "Có chuyện lớn rồi."

Giang Úc nghiêng đầu: "Sao vậy?"