"Bạn gái tôi muốn cùng bạn bè đến thành phố A chơi. Giang Úc, giúp tôi chọn hai bộ đồ, nhất định phải là kiểu đẹp trai nhất." Trần Tân dâng những chiếc bánh bao hấp trong tay lên.
Giang Úc nhìn những chiếc bánh bao hấp, sau đó lại đánh giá cách ăn mặc thường ngày của Trần Tân: "Ừm..."
Gia đình Trần Tân rất giàu, nhưng cậu ta lại không hề chú trọng ngoại hình, kiểu nào thoải mái thì mặc kiểu đó.
"Quần áo của cậu đều ở đó sao? Tôi giúp cậu xem thử." Giang Úc lau sạch miệng, nhận lấy bánh bao hấp từ Trần Tân.
Trần Tân mở tủ quần áo của mình ra, một loạt quần áo đủ màu sắc hiện ra trước mắt Giang Úc.
Giang Úc nhìn những bộ quần áo sặc sỡ, im lặng một lúc: "Cậu còn quần áo nào khác không?"
"Không, đây là tất cả." Trần Tân rất tự tin với quần áo của mình, tiện tay lấy ra hai bộ để Giang Úc giúp cậu ta tham khảo.
Chiếc bánh bao hấp trong miệng Giang Úc bỗng trở nên nhạt nhẽo: "..."
Những bộ quần áo bảy sắc cầu vồng chồng chất lên nhau, thảm họa không khác gì sao Hỏa va vào Trái Đất.
Mặc dù Giang Úc biết Trần Tân bình thường không chú trọng ngoại hình lắm, nhưng mấy bộ quần áo này vừa xuất hiện đã khiến cậu ấy phải đặt câu hỏi.
"Mua thêm mấy bộ nữa đi, mấy bộ này tôi sợ bạn gái cậu áp lực."
Trần Tân gật đầu đồng tình: "Đúng vậy, tôi cũng sợ bạn gái tôi nhìn thấy tôi như vậy sẽ áp lực, đi, chúng ta đi ngay bây giờ."
Giang Úc thở dài, Trần Tân bình thường đã tự luyến rồi.
Đinh Thụ Sùng vừa bước vào phòng ngủ, còn chưa đứng vững đã bị Trần Tân vòng tay qua cổ kéo đi.
"? Cậu làm gì vậy." Đinh Thụ Sùng nói.
Trần Tân cười hì hì: "Đi mua quần áo, cậu cũng đến tham khảo xem."
Đội hình hai người với sự gia nhập của Đinh Thụ Sùng đã trở thành buổi tụ tập ba người bạn cùng phòng đã lâu không gặp.
Giang Úc chỉ huy Trần Tân thay hết bộ này đến bộ khác, cuối cùng cũng tìm được kiểu dáng phù hợp với Trần Tân trong những thương hiệu đắt tiền.
Đinh Thụ Sùng xem đến mức ngáp ngắn ngáp dài: "Thôi được rồi, có một bộ là được."
Trần Tân cũng mệt đến nỗi hoài nghi nhân sinh, cậu ta cảm thấy quần áo cái nào cũng như nhau, tại sao phải chọn tới chọn lui.
Cuối cùng, dưới sự quyết định của Giang Úc, Trần Tân đã mua hai bộ.
Lúc Trần Tân thanh toán, bỗng nhiên có tiếng ồn ào từ ngoài cửa hàng truyền đến.
Đinh Thụ Sùng nhíu mày: "Sao ồn thế nhỉ."
Nhân viên bán hàng vừa đóng gói vừa giải thích: "Hôm nay có một buổi họp báo phim, chắc giờ này sắp bắt đầu rồi."
"Họp báo phim?" Giang Úc lẩm bẩm.
Nhân viên bán hàng mỉm cười: "Nhìn là biết mấy cậu không đu idol rồi, diễn viên chính của bộ phim này là Hạ Chiêu Hàn đấy."
Giang Úc chớp chớp mắt, quay đầu nhìn về phía đám đông đang chen chúc.
Thật trùng hợp.
"Ngôi sao?" Trần Tân tò mò hỏi.
Đinh Thụ Sùng gật đầu, nhớ lại những bộ phim mới công chiếu gần đây: "Là một ngôi sao rất lớn, công chiếu thời gian này chắc là "Silent Voice" nhỉ?"
Trần Tân ngạc nhiên: "Đi, chúng ta cũng đi hít drama. Xem thử ngôi sao lớn này có gì khác Giang Úc nhà chúng ta."
---
Giang Úc vừa được Trần Tân đưa vào đám đông, lần đầu tiên cậu cảm nhận được sức ảnh hưởng khổng lồ của Hạ Chiêu Hàn một cách trực quan.
Trước đó nhận thức có chút mơ hồ trên mạng, sau khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, cậu đã bị choáng ngợp bởi biển người, tiếng hò reo nhiệt tình của người hâm mộ lẫn trong tiếng của MC không ngừng vang lên, trông vô cùng được yêu thích.
"Wow, đông người quá." Trần Tân cảm thán xong vỗ vai người bên cạnh: "Tôi tin rằng Giang Úc của chúng ta sau này cũng có thể trở thành một ngôi sao lớn như vậy."
Đinh Thụ Sùng quay đầu lại: "Cậu vỗ vai tôi làm gì?"
Trần Tân ngơ ngác: "Giang Úc đâu?!"
Hả? Giang Úc mất tích rồi!
Bức tường người vây kín mít, đủ loại ghế tự mang theo được giẫm dưới chân làm đệm, Giang Úc nhón chân nhìn nhưng không thấy một khe hở nào, khi cậu chuẩn bị từ bỏ thì trong đám đông đột nhiên vang lên một tràng gào thét, ngay sau đó liền xảy ra náo động.
Giang Úc còn chưa kịp phản ứng thì cơ thể đã nghiêng ngả, mơ mơ hồ hồ tách khỏi Trần Tân và Đinh Thụ Sùng, cả người bị đẩy lên phía trước.
Có người đẩy cậu từ phía sau, cậu vội vàng bước lên một bước.
"Xem ra cậu bạn nhỏ này rất sốt ruột, vậy thì bạn lên đặt câu hỏi đi." MC trêu chọc.
Giang Úc vừa mới đứng vững đã nghe thấy giọng nói của MC, cậu ngẩng đầu nhìn xung quanh, không còn thấy đám đông dày đặc trước mặt nữa, có thể nhìn rõ sân khấu quảng bá.
Cậu bị đẩy lên phía trước đám đông, nổi bật giữa đám người.
Người mà MC nói sốt ruột hình như là cậu.
Sau khi nghe lời của MC, xung quanh vang lên những âm thanh ồn ào hâm mộ.
"Xin mời nhân viên của chúng ta đưa micro cho cậu bạn nhỏ này." MC nói.
Giang Úc vẫn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, không hiểu sao mình lại tự dưng xuất hiện ở hàng đầu.