Vừa nãy anh ta quá căng thẳng nên uống nhiều cà phê, từ lúc ở sảnh đợi Giang Úc đã muốn đi vệ sinh rồi, nhưng sợ Giang Úc không tìm được chỗ nên đã nhịn rất lâu.
Nói xong không đợi người ta phản ứng, Tống Diệc Chu vội vàng ra khỏi phòng.
Ánh mắt Hạ Chiêu Hàn lướt qua vai Giang Úc, dừng lại trên người cậu ấy, khóe môi anh cong lên: "Lần trước vẫn chưa tự giới thiệu, tôi là Hạ Chiêu Hàn."
Giang Úc chớp mắt.
Oa, bìa tạp chí lên tiếng rồi nè.
"Tôi đã nghe Tống Diệc Chu nói về tình hình của cậu, đây là một bản hợp đồng, hy vọng cậu có thể cân nhắc kỹ."
Luật sư Lâm đưa hợp đồng qua.
Giang Úc nhận hợp đồng, không hiểu tại sao giải quyết chuyện quảng cáo lại phải ký hợp đồng, cậu ấy vừa mở ra đã nhìn thấy bốn chữ lớn trên trang đầu tiên.
Thỏa thuận kết hôn.
---
Đôi mắt màu hổ phách của Giang Úc bỗng thẫn thờ, cậu nhìn chằm chằm vào bốn chữ lớn trên tờ giấy đến nỗi sắp thủng một lỗ mà vẫn không có gì thay đổi, giấy trắng mực đen viết rõ ràng rành mạch.
Cậu vội vàng đậy tờ hợp đồng lại, đôi mắt xinh đẹp khó tin nhìn Hạ Chiêu Hàn.
Chẳng lẽ thần tượng của cậu ấy muốn kết hôn bí mật với ai đó, nhưng lại cầm nhầm hợp đồng?
Vô tình hình như đã phát hiện ra bí mật gì đó.
"Hình như hợp đồng này bị cầm nhầm rồi." Giang Úc lúng túng lên tiếng.
Nghĩ lại cũng đúng, còn tưởng mình bị ảo giác, mơ thấy thần tượng muốn ký thoả thuận kết hôn với mình.
Ban ngày ban mặt mà nằm mơ giữa ban ngày.
Hạ Chiêu Hàn: "Không cầm nhầm, hợp đồng này là dành cho cậu, mong cậu suy nghĩ kỹ."
Hả???
Hai mắt Giang Úc hơi mở to, cậu cúi đầu mở hợp đồng ra lần nữa.
Vẫn là bốn chữ "Thoả thuận kết hôn" không hề thay đổi.
Cậu ấy cố gắng hạ nhịp tim, thử lật sang trang đầu tiên, liếc mắt một cái đã thấy dòng đầu tiên nổi bật nhất.
Bên A sẽ thanh toán một lần cho bên B 50 triệu NDT làm tiền bồi thường theo thỏa thuận.
50 triệu!
Giang Úc xem qua toàn bộ hợp đồng, ấn tượng sâu sắc nhất chính là khoản bồi thường 50 triệu.
Luật sư Lâm: "Giang tiên sinh nếu có gì không hiểu rõ có thể hỏi tôi."
Giang Úc xem rất rõ ràng, từ hợp đồng có thể thấy, bên B cũng không bị thiệt lớn, trong đó có một điều khoản là xét đến vấn đề nghề nghiệp của hai bên, vì danh tiếng nên bên B sau khi đồng ý có thể lựa chọn công khai, bên B cần duy trì trạng thái hôn nhân trong thời hạn hợp đồng, nếu xuất hiện những tin đồn vu khống, bên A sẽ đứng ra giải quyết.
Điểm duy nhất khiến người ta phải đắn đo chính là việc cần phải đăng ký kết hôn, phần lớn số tiền thù lao cao là do việc đăng ký kết hôn.
Trong hợp đồng có ghi rõ, sau khi hai người làm quen một thời gian thì sẽ đi đăng ký kết hôn, thời hạn hợp đồng là 1 năm, thời gian kết thúc hợp đồng cụ thể sẽ được điều chỉnh theo tình hình thực tế.
Bỏ qua chuyện đăng ký kết hôn, đối với Giang Úc mà nói hợp đồng này chỉ có lợi chứ không có hại.
Chỉ là Giang Úc không hiểu, tại sao Hạ Chiêu Hàn lại muốn tìm một người kết hôn và tại sao lại chọn đúng cậu ấy.
Chẳng lẽ bị lừa bán nội tạng?
Bây giờ đang thịnh hành trò lừa đảo kiểu này sao?
Cậu ấy liếc nhìn con số trên tờ giấy trắng mực đen, băn khoăn gõ nhẹ vào góc hợp đồng: "Cái đó..."
Hạ Chiêu Hàn nhìn ra Giang Úc đang nghi ngờ, thiếu niên dung mạo diễm lệ chỉ thiếu nước viết ba chữ "kẻ buôn người" lên mặt.
Anh ấy khẽ ho một tiếng rồi giải thích: "Mẹ tôi mắc bệnh tâm thần, bà ấy muốn nhìn thấy tôi kết hôn trước khi bệnh tình trở nặng, thời hạn hợp đồng này sẽ không dài, cũng sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của cậu. Tuy nhiên, có thể sẽ công khai tùy theo tình hình, vì vậy mong cậu suy nghĩ kỹ."
Đôi mắt màu hổ phách của Giang Úc hơi sững sờ, không ngờ lại là vì nguyên nhân này.
À, hình như mình đã nghĩ hơi quá rồi.
Nhưng mà kết hôn hợp đồng với thần tượng cũng quá giống trong tiểu thuyết đi.
Cậu ấy mím môi: "Vậy tôi có thể hỏi số tiền này sẽ được thanh toán bằng hình thức nào không? Bao lâu thì có thể nhận được tiền?"
Luật sư Lâm nãy giờ không có mấy sự hiện diện vội vàng lên tiếng: "Cậu muốn hình thức nào cho tiện? Chiều nay có thể chuyển khoản, dự kiến trong vòng 3 ngày làm việc sẽ nhận được."
Nghe nói đến việc chuyển khoản, Giang Úc đặt hợp đồng lên bàn, cũng không còn do dự nữa, chỉ còn lại sự háo hức, giọng nói nhanh chóng và tích cực: "Ký tên ở đâu? Có cần ấn dấu vân tay không?"
Làm ơn đi, chỉ cần suy nghĩ thêm 1 giây nữa thôi cũng là bất kính với 50 triệu!
Luật sư Lâm đặt bút ký và hộp mực lên bàn, cẩn thận đối chiếu lại nội dung hợp đồng với Giang Úc, rồi chỉ tay vào dưới cùng: "Sau khi xác nhận không có sai sót, hãy ký tên vào đây."
Giang Úc dứt khoát ký tên và đóng dấu vân tay.
Cậu ấy đưa hợp đồng cho luật sư Lâm, nhìn Hạ Chiêu Hàn, suy nghĩ một chút, không thể bỏ qua vị sếp mới của mình, đứng dậy chìa tay ra: "Hợp tác vui vẻ."