Kiếm Hoạ Giang Hồ Mộng

Chương 20: Lời Tiên Tri Của Ẩn Sĩ

Sau trận chiến tại Thanh Thành Phái, Mặc Trần, Lý Tề Châu và Tô Phong quyết định tạm rời khỏi nơi này để tìm hiểu thêm về Dạ Phong và sức mạnh bí ẩn của Vô Cực Thiên Thạch. Họ nghe được lời đồn về một ẩn sĩ trên núi Cửu Tiên, người được cho là nắm giữ kiến thức cổ xưa và có thể giải đáp những bí mật liên quan đến thiên thạch.

[Hành trình lên núi Cửu Tiên]

Cả ba bắt đầu hành trình về phía đông, nơi núi Cửu Tiên vươn mình giữa mây trời, bao phủ bởi rừng rậm âm u. Đường đi không hề dễ dàng: những lối mòn gập ghềnh, những vực sâu hun hút, cùng các loài thú dữ luôn rình rập.

“Ta không hiểu, sao phải lặn lội đến tận đây chỉ vì một lão già được đồn là ‘biết tất cả’? Đó có khi chỉ là chuyện tán phét của bọn giang hồ.” Lý Tề Châu càu nhàu, vừa vung đao chém đứt một bụi gai chắn đường.

“Có những thứ không thể hiểu bằng đao hay kiếm.” Tô Phong đáp, tay phe phẩy chiếc quạt ngọc.

“Đúng vậy,” Mặc Trần lên tiếng. “Nếu lời đồn là thật, ông ta có thể giúp chúng ta tìm ra cách đối phó với Dạ Phong và bảo vệ giang hồ khỏi mối hiểm họa này.”

Sau ba ngày vượt rừng, cuối cùng họ cũng đến chân núi Cửu Tiên. Đỉnh núi cao vυ't, ẩn trong lớp sương mù dày đặc, khiến ai nhìn lên cũng cảm thấy nhỏ bé.

[Gặp gỡ Ẩn Sĩ]

Trên đỉnh núi, họ tìm thấy một căn nhà gỗ nhỏ bé, bên cạnh là dòng suối chảy róc rách. Một lão già với mái tóc bạc dài, thân hình gầy guộc nhưng ánh mắt sáng như sao, đang ngồi thiền bên gốc cây đại thụ.

“Các ngươi đến rồi.” Lão già cất tiếng trước khi họ kịp mở lời.

“Lão trượng, người biết chúng ta đến?” Mặc Trần ngạc nhiên.

“Ta đã thấy trong giấc mộng. Ba người các ngươi mang theo số phận nặng nề, đến đây tìm lời giải cho một bí mật lớn lao.”

Cả ba im lặng, trong lòng đều thán phục sự huyền bí của lão già. Sau khi thuật lại những gì đã xảy ra, Mặc Trần hỏi:

“Lão trượng, người có biết gì về Vô Cực Thiên Thạch và kẻ tên Dạ Phong không?”

Lão già nhắm mắt, trầm ngâm hồi lâu rồi mở lời:

“Thiên Thạch không phải vật của nhân gian. Nó là mảnh vỡ từ thiên giới, chứa đựng sức mạnh vô biên nhưng cũng mang lời nguyền của sự hủy diệt. Trong lịch sử, đã có không ít kẻ vì tham lam sức mạnh này mà biến giang hồ thành biển máu.”

“Còn Dạ Phong thì sao? Hắn là ai?” Tô Phong hỏi tiếp.

“Dạ Phong... là kẻ đã đánh thức phần tà ác trong Thiên Thạch. Hắn không chỉ muốn sức mạnh, mà còn muốn sử dụng nó để thay đổi cả cõi giang hồ, biến mọi người thành con rối phục tùng ý chí của hắn.”

Cả ba nghe đến đây đều rùng mình.

[Lời tiên tri]

Lão già rút từ trong tay áo ra một cuộn giấy cổ, trao cho Mặc Trần.

“Đây là lời tiên tri được truyền lại từ thời cổ đại. Trong đó có nhắc đến những kẻ được chọn sẽ đứng lên chống lại sức mạnh tà ác của Thiên Thạch.”

Mặc Trần mở cuộn giấy, trên đó là những dòng chữ kỳ lạ mà hắn chưa từng thấy. Lão già giải thích:

“Để hiểu được lời tiên tri, các ngươi cần phải tìm đủ ba chiếc chìa khóa cổ xưa, mỗi chiếc nằm rải rác ở các vùng đất khác nhau. Chỉ khi hợp nhất ba chiếc chìa khóa, các ngươi mới có thể giải mã được nó và tìm ra cách hóa giải sức mạnh tà ác của Thiên Thạch.”

“Ba chiếc chìa khóa đó ở đâu?” Lý Tề Châu hỏi, vẻ háo hức.

“Một ở Cổ Loa Sơn, một ở sa mạc Huyết Hồn, và chiếc cuối cùng bị thất lạc trong biển sâu Đông Hải.”

“Ba nơi này đều là những vùng đất đầy nguy hiểm.” Tô Phong lẩm bẩm.

“Nguy hiểm là điều chắc chắn. Nhưng đây là con đường duy nhất.” Lão già nói, ánh mắt tràn đầy sự nghiêm trọng.

[Bóng tối đang lan tràn]

Trước khi rời đi, lão già cảnh báo:

“Nhớ kỹ, Dạ Phong sẽ không ngừng truy lùng các ngươi. Hắn biết rằng chỉ cần các ngươi thất bại, sức mạnh của hắn sẽ không có gì ngăn cản được.”

Cả ba cúi đầu cảm tạ lão già rồi rời khỏi núi Cửu Tiên. Trong lòng họ, sự lo lắng và quyết tâm hòa lẫn.

“Vậy là bắt đầu một hành trình mới. Hy vọng chúng ta sẽ không mất mạng trước khi kịp tìm được chìa khóa đầu tiên.” Lý Tề Châu nói, giọng pha chút châm biếm để giảm bớt không khí căng thẳng.

“Không mất mạng là tốt, nhưng còn sống để thấy giang hồ chìm trong bóng tối thì thà chết còn hơn.” Mặc Trần đáp, ánh mắt hướng về phương xa, nơi ánh mặt trời đang dần khuất sau những ngọn núi.

Cuộc hành trình mới chính thức bắt đầu, và mỗi bước đi của họ đều mang theo trọng trách cứu rỗi hoặc hủy diệt giang hồ.