Có vẻ như Ninh Vi không hề ngạc nhiên trước phản ứng của cô bé mà chỉ dịu giọng hỏi: “Chơi vui không?”
Hai chị em cùng gật đầu: “Vui ạ.”
Ninh Vi: “Thế cho chị biết làm sao qua ải được không?”
Cả hai chị em cùng lắc đầu: “Bọn em cũng không biết, nhưng nếu chị thắng trò chơi thì quy tắc thật sự sẽ xuất hiện.”
Hai chị em nắm tay nhau nhảy chân sáo tới chiếc xe tồi tàn kia. Cả hai đứa nhắm mắt ôm nhau như đang ngủ thϊếp đi vậy.
“Rốt cuộc là sao vậy?” Áo sơ mi vô thức hỏi.
Lúc đầu gã cứ nghĩ mình đã hiểu, nhưng cuối cùng có hiểu gì ráo đâu! Giờ lại rơi vào trạng thái căng não hơn nữa.
Dư Miên nhìn Ninh Vi với ánh mắt phức tạp, mông lung giải thích: “Tôi đoán hai cánh cửa này đều là an toàn, nhưng sẽ không cho chúng ta bất cứ manh mối nào. Chỉ khi chúng ta thắng trò chơi thì mới có thể tìm ra quy tắc với manh mối thực sự.”
“Nhật ký trong phòng đọc sách cũng là đạo cụ để đánh hỏa mù chúng ta, bệnh “Mỗi ngày chỉ nói được một câu” và “Nói dối vào một thời gian đặc biệt” là hai lời nói dối, chỉ là “hình tượng” của hai chị em mà thôi.”
“Chỉ cần “hình tượng” của chúng “sụp đổ” là chúng ta sẽ thắng. Khi nãy... Khụ, chị đẹp đã đưa ra câu hỏi đó, nếu cô bé thừa nhận thì đã vi phạm hình tượng “Chỉ nói thật”, vì thực chất nó có thể nói thật vào thứ Năm, nếu nó không thừa nhận thì càng phủ nhận hình tượng “Thứ Năm phải nói dối” của mình thẳng thừng hơn. Dù thế nào cũng bị sụp đổ hình tượng, nên là nó đã thua.”
Áo sơ mi chỗ hiểu chỗ không gật đầu, chậm rãi tiêu hóa thông tin mới nhận được.
Tóc húi cua đã mắc kẹt trong nói dối, cạm bẫy, hình tượng từ lâu nên bèn tổng kết lại luôn: “Nghĩ nhiều thế làm gì? Tôi chỉ biết là trùm lớn đỉnh của chớp thôi!”
Dư Miên bật cười, tóc húi cua nói quá nhưng cũng có lý, chị đẹp thật tuyệt vời!
Ánh mắt cô ta rơi vào hai chị em, Dư Miên hỏi ra nghi hoặc trong lòng: “Hai đứa trẻ này là người sống à? Hay là ma thật vậy?”
Hỏi xong câu này, cô ta lại thấy mình quá ngu ngốc. Trong phòng đọc sách còn thi thể người chơi nằm đó mà! Dù hai đứa trẻ này có là gì thì cũng không thể là người bình thường được!
Sự thoải mái vừa nãy đã khiến cô ta nảy sinh ảo giác rồi...
Dư Miên nhìn về phía Ninh Vi, chỉ thấy cô lộ ra một nụ cười đầy ẩn ý, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo sắc lạnh như dao.
Rõ ràng là một người cực kỳ xinh đẹp nhưng lúc này lại toát lên một luồng sát khí lạnh lùng tới mức khó giải thích nổi, như thể cô là một sự tồn tại còn đáng sợ hơn cả con ác ma đó nữa.
Dư Miên hơi rúm người lại, vô thức lùi ra sau nửa bước.
Cuối tầm mắt của Ninh Vi là cặp chị em kia, lúc cô mở mắt âm dương ra, hai chị em đó đã biến thành linh hồn của hai tên đàn ông râu ria xồm xoàm.
Chúng đã đánh mất bản thân, nhưng lại bị sức mạnh nào đó thao túng rồi biến thành bộ dạng bé gái thế này.
Ninh Vi không biết thân phận cụ thể của hai linh hồn này, nếu không đã có thể dùng Khống chế linh hồn để thẩm vấn chúng rồi.
Chuyện này khiến cô nhớ tới bạn Tiểu Thúy mới chỉ gặp lần đầu nhưng lại hoàn toàn hiểu rõ, ma của cô đấy!
Ninh Vi nhìn sang chỗ khác, nhoẻn miệng cười với Dư Miên rồi trả lời thắc mắc khi nãy của cô ta: “Không biết.”
Dư Miên chỉ cảm thấy nụ cười này ấm áp tới chói lóa, dường như những thứ vừa rồi chỉ đều là ảo giác thôi.
Cô ta thầm thở phào.
Chị gái xinh đẹp sao mà có ác ý gì được chứ?
Lúc này, Hứa Uyển Đình sợ tới ngất khi nãy cũng đã tỉnh lại, cô ta xoa bắp đùi bị tên mặt sẹo đạp bầm tím, mờ mịt nhìn mọi người: “Tình hình bây giờ thế nào rồi?”
Dư Miên kéo cô ta dậy: “Tình hình phức tạp lắm, cô chỉ cần biết là mình đã nằm không hưởng lợi thành công, mà trùm lớn đã chắp cánh cho cô bay chính là chị đẹp kia kìa.”
Hứa Uyển Đình cũng biết mình sống sót là nhờ người khác giúp đỡ nên vội ngượng ngùng cảm ơn ngay.
Thấy bầu không khí trở nên thoải mái, tên mặt sẹo lại không hề vui vẻ chút nào, vì địa vị người đi trước của hắn đã bị người khác áp chế rồi.
Hơn nữa, hắn còn từng âm mưu hại người ta lúc gặp ma nữ khi nãy, nếu bị ghi thù vì thế thì e là ải này hắn không sống dễ rồi.
Tất nhiên, không phải hắn không có át chủ bài, nếu thật sự cùng đường thì chưa chắc người phải ngã xuống là hắn đâu.
Tên mặt sẹo hừ lạnh: “Đừng có vui sớm quá, quy tắc thật chỉ mới xuất hiện thôi, vẫn còn lâu mới qua ải được!”
Cả đám bị dội cho một gáo nước lạnh, dù đối phương nói sự thật nhưng trong lòng lại rất không thoải mái, tất cả đều quay sang Ninh Vi.
Tóc húi cua hỏi: “Thế giờ chúng ta phải tìm quy tắc mới hả?”