Chủ thớt tự nhận mình chỉ là một nhân vật nhỏ bé, thấy chuyện bất bình nhưng không thể ra tay tương trợ, chỉ đành nửa đêm chạy lên mạng bày tỏ sự phẫn nộ. Đồng thời anh ta còn dự đoán, vị đạo diễn nổi tiếng này sẽ thân bại danh liệt, bộ phim này chỉ có thể trở thành vết nhơ trong sự nghiệp đạo diễn của ông ta, anh ta sẽ chờ xem vị đạo diễn này thất bại và tự chuốc lấy diệt vong như thế nào.
Vì người và việc trong bài đăng đều được nói một cách mập mờ, nên cho đến sáng hôm sau, bài đăng vẫn chưa nổi lên, chỉ có vài ba người bình luận “mark” một cái thể hiện sự tồn tại của mình, còn có người cười nhạo chủ thớt. Quy tắc ngầm trong giới giải trí là chuyện thường tình, nếu chủ thớt thấy chuyện bất bình một lần là phẫn nộ một lần, chẳng phải sẽ tự làm khổ mình sao? Chi bằng cứ đi ngủ cho khỏe.
Cũng có người suy đoán vị đạo diễn mà chủ thớt nói là ai, diễn viên mới dựa vào quy tắc ngầm và nghệ sĩ bị thay thế là ai, nhưng không thấy chủ thớt ra mặt đáp lại. Bởi vậy, chẳng ai coi là chuyện to tát, dù sao trên diễn đàn Hải Giác cũng thường có người trong giới giải trí đăng bài ẩn danh, đủ loại chuyện đen tối, chuyện bịa đặt, chuyện câu view,… đều có cả.
---
Cảnh quay đầu tiên của Tô Ngư là với nữ chính Hà Tư Gia, cảnh thứ hai lại trực tiếp đối diễn với Ảnh đế Lăng Dịch Nhiên. Trước khi lên sân khấu, Lăng Dịch Nhiên còn nói đùa để giảm bớt áp lực cho Tô Ngư. Xét cho cùng, so với Hà Tư Gia, Lăng Dịch Nhiên là Ảnh đế thực lực phái được công nhận rộng rãi, thuộc top nghệ sĩ hàng đầu Trung Quốc. Có thể nói, bộ phim này của đạo diễn Trương, Lăng Ảnh đế đã đảm nhiệm một phần rất lớn sức hút phòng vé.
Nhân vật Hồ Vương vốn dĩ đặc biệt, hắn ta luôn cao cao tại thượng, làm việc gì cũng không thèm giải thích với người khác. Bởi vậy, nếu chỉ nhìn bề ngoài, rất dễ hiểu lầm những hành động của hắn. Nếu diễn xuất không đầy đủ, trên màn ảnh rất dễ để lại ấn tượng nhạt nhòa, không được yêu thích.
Cảnh quay thứ hai của Tô Ngư bắt đầu. Khi cậu bước từng bước vào trường quay, cậu đã là Hồ Vương kiêu ngạo ngút trời. Dù không cố ý thể hiện, nhưng trên người cậu vẫn vô tình toát ra khí chất cô độc.
Theo lệnh của Hồ Vương, Cơ Trường Ý bị thương khắp người được người ta đưa đến trước mặt hắn. Cơ Trường Ý thoi thóp, đến đứng còn không nổi, nhưng trong đôi mắt lại lộ ra vẻ bất khuất, kiên cường không chịu khuất phục đến phút cuối cùng. Khi ánh mắt của anh ta nhìn qua, Tô Ngư lần đầu tiên trực tiếp cảm nhận được diễn xuất của Lăng Ảnh đế. Lúc này, người đứng trước mặt cậu không còn là Lăng Dịch Nhiên nữa, mà là Cơ Trường Ý sống sờ sờ - người đàn ông mang trên mình mối thù gia tộc và đất nước, bị số phận trêu ngươi, nhưng trong thời khắc sinh tử của dân chúng, lại có thể buông bỏ thù hận, dốc sức vì vận mệnh của lục địa.
Bị ánh mắt và khí thế của Cơ Trường Ý làm cho chấn động, Tô Ngư có chút không tự nhiên, nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần, hòa mình vào vai diễn Hồ Vương. Từ đầu đến cuối, mặc dù không viết rõ ràng, nhưng trong kịch bản có tiết lộ, nếu không được Hồ Vương cho phép, Cơ Trường Ý căn bản không thể nào được Thanh Linh Nhi mang vào Hồ giới. Cơ Trường Ý thoi thóp như sắp tắt thở, nhưng Hồ Vương biết trong người anh ta có huyết mạch Thần tộc, không thể dễ dàng chết đi như vậy được.
Đối mặt với lời chỉ trích của Hồ Vương về bản chất xấu xa của con người, Cơ Trường Ý tỏ ra bình tĩnh hơn Thanh Linh Nhi rất nhiều. Là một thành viên của nhân loại, anh ta đã chứng kiến không ít mặt tối, nhưng trên lục địa vẫn còn rất nhiều người dân vô tội. Sự phản bác của Cơ Trường Ý chọc giận Hồ Vương. Hắn ta búng tay bắn ra một chùm lửa Hồ ly màu vàng, liếʍ lên người Cơ Trường Ý. Cơ Trường Ý lập tức biến thành người lửa, không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết, lăn lộn trước mặt Hồ Vương. Nhưng Hồ Vương vẫn lạnh lùng nhìn, nói: “Chỉ cần ngươi cầu xin tha thứ, ta sẽ tha chết cho ngươi, thả ngươi ra khỏi Hồ giới.”
Nhưng từ đầu đến cuối, Hồ Vương cũng không nghe thấy tiếng cầu xin tha thứ của Cơ Trường Ý. Ngược lại, Thanh Linh Nhi - người đáng lẽ phải bị phạt ở Thanh Phong Nhai - đột nhiên xông vào. Trải qua nhiều lần gặp nạn và thử thách, Thanh Linh Nhi cũng không còn ngây thơ như lúc mới ra khỏi Hồ giới, thực lực cũng tăng lên. Bởi vậy, khi biết Cơ Trường Ý bị Hồ Vương bắt đi, cô liền xông ra khỏi Thanh Phong Nhai, một lần nữa xảy ra xung đột kịch liệt với Hồ Vương. Thái độ của Thanh Linh Nhi đối với Hồ Vương từ thần phục, kính sợ chuyển sang phẫn nộ, thất vọng. Trong lòng cô, Hồ Vương đã trở thành một kẻ máu lạnh vô tình.
Thanh Linh Nhi rút kiếm muốn tấn công Hồ Vương, nhằm ngăn chặn màn tra tấn này. Lửa Hồ ly màu vàng là bản mệnh của Hồ Vương, vô địch thiên hạ, nhưng lại bị Cơ Trường Ý nắm lấy. Anh ta lắc đầu với Thanh Linh Nhi, dùng chút sức lực cuối cùng nói: “Ta không sao…”