Như Một Vì Tinh Tú

Chương 69

Cơ Trường Ý quả thực không sao. Lửa Hồ ly đã kích hoạt huyết mạch Thần tộc trong cơ thể anh ta. Hồ Vương một lần nữa không màng sống chết của anh, sai người ném cả hai ra khỏi Hồ giới.

Cảnh quay này, Tô Ngư quay suốt cả buổi sáng. Đến khi cuối cùng cũng hoàn thành, cả người cậu như vừa lột xác. Nhưng sự tỉ mỉ, cầu toàn của đạo diễn Trương đã khiến cậu thu hoạch được rất nhiều. Lăng Dịch Nhiên cũng chẳng khá hơn là bao. Sau khi hoàn thành cảnh quay, Lăng Dịch Nhiên nằm vật ra đất, thở hổn hển nói với Tô Ngư: “Đến lúc phim chiếu chắc tôi rụng hết fan mất. Cậu xem, tôi cả người lấm lem thế này, bị Hồ Vương lộng lẫy kia làm nền càng thêm thảm hại.”

Hà Tư Gia cũng cố ý “ư ư” nói: “Anh Lăng còn đỡ, đến lúc hết phim, em sẽ bị fan của Tiểu Tô mắng cho te tua mất.”

Lăng Dịch Nhiên không nhịn được cười ha hả. Nghĩ đến những tình tiết tiếp theo, quả thực đúng là như vậy. Lúc Hồ Vương mới xuất hiện, còn có rất nhiều chuyện chưa được hé lộ, nên khán giả chỉ nhìn thấy những thứ bề ngoài, càng tức giận Hồ Vương thì đến cuối càng phản chuyển. Anh ta cười quá đáng, bị Hà Tư Gia tức giận đấm một cú.

Tô Ngư đi tới kéo Lăng Dịch Nhiên dậy, khâm phục nói: “Diễn xuất của anh Lăng thật sự rất tuyệt. Anh yên tâm, chắc chắn sẽ không bị rụng fan đâu.”

Cậu khâm phục Lăng Dịch Nhiên có thể lăn lộn trên đất mà không màng hình tượng. Cứ thử tưởng tượng mình thật sự bị lửa Hồ ly thiêu sống, hình ảnh thê thảm đối lập với ánh mắt bất khuất, tạo nên sự tương phản mạnh mẽ, cũng khiến cậu nhận ra khoảng cách giữa mình và Lăng Dịch Nhiên còn rất xa, cậu chỉ là được lợi nhờ nhân vật mà thôi.

Lăng Dịch Nhiên nhân cơ hội đứng dậy, nhận lấy cốc trà lạnh từ trợ lý, uống một ngụm rồi nói: “Cứ từ từ, diễn xuất đều phải mài giũa từng chút một. Lúc mới vào nghề, tôi còn không có trình độ như cậu đâu. Cậu phải để tôi làm tiền bối vài năm chứ, đừng một phát đánh gục tôi trên bãi biển vậy.”

Trợ lý của cả hai đều bị câu nói đùa của Lăng Ảnh đế chọc cười. Chu Chu vẫn thường nghe nói Lăng Ảnh đế là người rất tốt, tiếp xúc riêng tư mới biết, không chỉ tốt mà còn rất hài hước.

Tô Ngư cười nói không chút khách khí: “Mượn lời chúc tốt lành của anh Lăng.” Hai người nhìn nhau cười.

Buổi chiều, Tô Ngư không có cảnh quay. Sau khi tẩy trang, thay quần áo, mọi người trong đoàn phim đã ăn cơm hộp. Chu Chu nhận phần của cậu, đang định ăn thì điện thoại reo.

Lúc quay phim, điện thoại để bên cạnh Chu Chu. Cô thấy số lạ hiển thị, không dám nghe bừa, đưa đến trước mặt Tô Ngư.

“Xin chào, tôi là Tô Ngư.”

“Vậy sao? Bây giờ à? Được, tôi qua ngay, phiền anh đợi một lát.”

Cúp điện thoại, Tô Ngư nhướng mày. Nhanh như vậy, rõ ràng là đã chuẩn bị từ trước khi cậu nói chuyện với Âu Trần Việt tối qua rồi. Cậu đặt cơm hộp xuống, đứng dậy nói với Chu Chu: “Đi nào, xin phép đạo diễn Trương một tiếng, có người mời chúng ta ăn trưa.”

Chu Chu tò mò hỏi: “Giờ này ai lại mời cơm? Còn có phần của tôi nữa à?” Cô tưởng là bạn bè riêng tư của Tô Ngư.

Tô Ngư vừa đi vừa nói: “Chị có biết người quản lý tên Cốc Tịch Hoa không?”

Cốc Tịch Hoa? Chu Chu trừng mắt nhìn Tô Ngư, nuốt nước bọt, mạnh dạn đoán: “Không phải là Cốc Tịch Hoa gọi điện đấy chứ? Người quản lý mà công ty sắp xếp cho chúng ta là anh ấy?!”

Tô Ngư gật đầu: “Nếu không có gì bất ngờ thì chính là anh ấy. Anh ấy hẹn tôi ra ngoài ăn cơm, tiện thể ký hợp đồng.”

Sau khi Tô Ngư xác nhận, Chu Chu kích động đến mức suýt nữa thì hét lên: “Cốc Tịch Hoa rất giỏi. Không ngờ công ty chúng ta lại mời được anh ấy. Tiểu Tô, cậu có biết Ảnh hậu Hàng Mạn Lan không? Người quản lý trước đây của Hàng Ảnh hậu chính là anh Cốc. Nói thế này nhé, Hàng Mạn Lan có thể đi đến ngày hôm nay, anh Cốc góp công không nhỏ.” Chu Chu không khỏi mơ mộng, có lẽ không lâu nữa, Tô Ngư cũng có thể đạt đến vị trí đó.

Đối với người quản lý, Tô Ngư không hiểu rõ lắm, nhưng vì hiện tại đã đặt một chân vào giới giải trí, nên cậu thường xuyên tìm hiểu thêm thông tin về giới giải trí. Hàng Mạn Lan tình cờ là nhân vật hot gần đây, được đông đảo fan hâm mộ gọi là “người chiến thắng cuộc đời”. Cô không chỉ mới nhận được một vai phụ trong một bộ phim bom tấn quốc tế, mà còn nhận lời cầu hôn của một thiếu gia nhà giàu, sắp sửa gả vào hào môn, trở thành vợ đại gia.

Màn cầu hôn lãng mạn và xa hoa của thiếu gia nhà giàu hôm đó đã được rất nhiều phương tiện truyền thông đưa tin rầm rộ. Vì vậy, Hàng Ảnh hậu trở thành đối tượng được rất nhiều phụ nữ, đặc biệt là các nữ nghệ sĩ, ngưỡng mộ và ghen tị.

Không ngờ cậu lại có ngày có liên quan đến vị Ảnh hậu được mệnh danh là người chiến thắng cuộc đời này. Công ty Thịnh Tinh đã mời được người quản lý của cô, Tô Ngư cũng hy vọng người quản lý của mình là người có kinh nghiệm, biết cách xử lý mọi việc, để không kéo chân cậu. Nhưng cậu dừng bước, hỏi: “Hàng Ảnh hậu chưa tuyên bố giải nghệ mà, sao lại tách ra khỏi người quản lý của cô ấy?”