Trầm Tùng lạnh lùng, tuy không giỏi ăn nói như Âu Trần Húc, nhưng cũng biết hành động như vậy sẽ khiến Tô Ngư khó xử: "Là bạn của tôi, Tô Ngư, Tiểu Tô, đây là Âu tổng của Thịnh Tinh."
Tô Ngư đứng dậy, dường như không nhìn ra sự dò xét và ý tứ sắc bén trong mắt Âu Trần Húc, làm ra vẻ e thẹn đúng với lứa tuổi của mình, tỏ ra vô cùng ngoan ngoãn nghe lời, đồng thời nói lời cảm ơn với Trầm Tùng: "Chào Âu tổng, Trầm thiếu gia đã giúp đỡ tôi rất nhiều."
Sắc mặt Âu Trần Húc không đổi, nhưng trong mắt lóe lên vẻ thất vọng. Tuy rằng cậu thiếu niên này có ngoại hình xuất sắc, nhưng trong giới này anh ta không phải chưa từng gặp người nổi bật hơn, hơn nữa tuổi còn nhỏ, nhìn qua còn non nớt, chẳng lẽ...
Âu Trần Húc bỗng nhiên lộ ra vẻ hiểu rõ, chẳng lẽ anh cả thích loại này? Thích những thiếu niên xinh đẹp, nhỏ nhắn như cừu non?
Sắc mặt đột nhiên trở nên kỳ quái, hình tượng người anh cả luôn toàn năng trong lòng anh ta dường như có chút sụp đổ, có lẽ anh cả bề ngoài uy nghiêm, nhưng nội tâm lại biếи ŧɦái hơn ai hết.
Chương 47: Âu nhị thiếu đáng thương
Âu Trần Húc tự cho là mình đã tìm ra nguyên nhân, không phải cậu thiếu niên này có gì đặc biệt khiến anh cả chú ý, mà chỉ là vừa khéo hợp khẩu vị của anh cả mà thôi. Thêm vào việc trong giới giải trí đã gặp quá nhiều người ngoài mặt một đằng trong lòng một nẻo, nên anh ta nhanh chóng mất hứng thú.
Nhưng đã đến rồi cũng không thể lập tức bỏ đi, bộ phim này của đạo diễn Trương, Thịnh Tinh cũng có đầu tư, vì vậy mới có thể đưa Hà Tư Gia lên vị trí nữ chính, nên Âu Trần Húc vẫn nể mặt ngồi lại một chút.
Sếp lớn đã đến, Hà Tư Gia và các nghệ sĩ khác của Thịnh Tinh đều tìm cơ hội chào hỏi Âu Trần Húc, cũng có người muốn nhân cơ hội bám lấy anh ta, nhưng đều bị người bên cạnh Âu Trần Húc ngăn cản một cách khéo léo. Anh ta ngồi bên cạnh Trầm Tùng, thỉnh thoảng khơi chuyện trò chuyện với Trầm Tùng, còn Tô Ngư luôn tỏ ra như một cậu thiếu niên ngoan ngoãn cộng thêm một chút tò mò, cúi đầu thỉnh thoảng lại ngẩng lên nhìn sang bên đó một cái, rồi lại nhanh chóng né tránh. Cảnh tượng này lọt vào mắt Ảnh đế Lăng đang đến chào hỏi khiến anh ta phải mím môi, anh ta rất nghi ngờ Tô Ngư là cố tình làm vậy.
"Hà tỷ, quan hệ giữa Trầm đạo và Âu tổng quả nhiên rất tốt, thảo nào Trầm đạo muốn quay phim truyền hình, Âu tổng lại ủng hộ hết mình."
Người bên cạnh Hà Tư Gia nhìn hai người kia nhỏ giọng bàn tán. Trong công ty không phải không có người đồn rằng đạo diễn Trầm là đối tượng mới mà Âu tổng nhắm đến, nếu không thì dựa vào cái gì mà một đạo diễn mới vào nghề lại đáng để công ty vung tiền vung người như thế.
Hà Tư Gia nhìn quanh một lượt, dường như không ít người cũng có suy nghĩ như vậy. Đạo diễn Trầm lạnh mặt, Âu tổng lại cứ nhiệt tình sáp lại gần, khiến người ta không thể không nghĩ lệch, thậm chí còn nói đạo diễn Trầm cố ý tỏ ra lạnh lùng cao quý để câu kéo Âu tổng.
Hà Tư Gia không phải là không nghi ngờ, trong công ty chỉ có một mình đạo diễn Trầm dám xông vào văn phòng Âu tổng mà không gặp bất cứ vấn đề gì. Tuy nhiên, cô vẫn lắc đầu nói: "Chuyện này đừng bàn tán sau lưng người ta, tôi thấy đạo diễn Trầm không phải người như vậy."
Cô là người có tầm nhìn xa, chỉ dựa vào thái độ đặc biệt của Lăng Dịch Nhiên đối với Trầm Tùng đã nhìn ra chút khác thường. Chỉ là, vì Âu Trần Húc, Trầm Tùng chưa đáng để Lăng Dịch Nhiên phải cẩn trọng đối đãi như vậy.
"Em biết rồi, chị Hà." Người bên cạnh lập tức làm động tác im miệng.
"Cậu đi đi." Trầm Tùng đã bắt đầu đuổi người với vẻ mặt không vui. Anh không thích có người đến gần làm phiền sự yên tĩnh của mình, chỉ cần Âu Trần Húc xuất hiện, đám nghệ sĩ kia sẽ như sói đói nhìn thấy con mồi.
"Tùng Tùng, cậu đuổi tớ đi sao?" Âu Trần Húc trên mặt mang theo nụ cười mê hoặc lòng người, lời nói ra khỏi miệng nghe vào tai Trầm Tùng và Tô Ngư lại vô cùng ai oán, như thể Trầm Tùng đã làm chuyện gì có lỗi với cậu ta lắm vậy.
Trán Trầm Tùng nổi gân xanh: "Đúng, tôi chính là đuổi cậu đi đấy, cậu có đi không?"
Âu Trần Húc thấy Trầm Tùng thật sự nổi giận sắp bùng nổ, vội vàng đầu hàng xin tha: "Được rồi, tôi đi là được chứ gì, Tùng Tùng cậu đừng giận, tối gặp lại nhé."
Nếu đổi lại là người khác, nghe câu này chắc chắn sẽ hiểu lầm. Nhưng trong mắt Tô Ngư, Âu Trần Húc này dường như rất thích chọc tức Trầm Tùng, dường như không thích Trầm Tùng chú ý đến người khác. Trò trẻ con thích cậu thì sẽ bắt nạt cậu này mà Âu Trần Húc chơi vui vẻ như vậy có thật sự ổn không? Anh trai cậu ta có biết không nhỉ? Trong mắt Tô Ngư ánh lên vẻ trêu tức.