Như Một Vì Tinh Tú

Chương 59

Chương 46: Âu nhị thiếu

Tô Ngư tìm một chỗ ngồi xuống, nhận lấy bát chè đậu xanh mà Chu Chu đưa tới uống một ngụm, đây là mẹ cậu đặc biệt chuẩn bị, tay nghề đã được đạo diễn Trương và những người khác công nhận. Cậu sờ cằm, chớp mắt nói: "Chưa gặp bao giờ, nhưng biết có người này."

Em trai cùng cha khác mẹ của Âu Trần Việt, nghe nói Âu Trần Việt chỉ vì đón đứa em trai cùng cha khác mẹ này về nhận tổ quy tông mà khiến mẹ mình tức giận bỏ đi. Lúc đầu khi nghe nói, cậu không để tâm, chuyện nhà người khác thì liên quan gì đến cậu. Khi đó cậu nghĩ sẽ không có ngày gặp mặt, nhưng sau khi biết thân phận của Âu Trần Việt, cậu cũng không ngạc nhiên khi anh làm vậy. Âu Trần Húc khi đó đối với Âu Trần Việt mà nói, chắc cũng chẳng khác gì mèo chó, nuôi bên cạnh còn hơn là thả ra ngoài không để ý đến.

Chu Chu hiểu sai ý, cô tưởng Tô Ngư biết thân phận của Âu Trần Húc nhưng không thân thiết với anh ta, chắc là có quan hệ với một vị lãnh đạo khác trong công ty.

Tô Ngư nhất thời không biết giải thích thế nào về mối quan hệ của mình với Âu Trần Việt. Cho dù có thuận nước đẩy thuyền cũng không thể gặp ai cũng nói cậu và Âu Trần Việt là...

Bạn bè ư? Nói ra chắc chẳng ai tin, dù sao thân phận địa vị cũng quá chênh lệch. Hơn nữa, cậu có thể phát triển thuận lợi trong ngành này hay không, Chu Chu có phải luôn đi theo mình hay không, đều là ẩn số, làm sao có thể tùy tiện tiết lộ mối quan hệ ra ngoài.

Vậy nên Chu Chu hiểu lầm thì cứ để cô ấy tiếp tục hiểu lầm đi.

"Được rồi, tụ tập ở đây làm gì, cảnh tiếp theo, nhanh chóng chuẩn bị, đừng lãng phí thời gian, cảnh hôm nay không quay xong thì chuẩn bị thức đêm đi."

Trương Chính Thiên cầm loa hô, trừng mắt nhìn Âu Trần Húc đang thu hút ong bướm, tên này nói là đến thăm lớp, nhưng vừa đến hiệu suất làm việc bên này giảm sút rõ rệt, các nữ nghệ sĩ đều dồn hết tâm trí vào việc làm sao để thu hút sự chú ý của anh ta.

"Đúng vậy, đạo diễn Trương nói đúng, hôm nay tôi chỉ đến xem thôi, mọi người phải tập trung." Giọng nói mang theo ý cười của Âu Trần Húc vang lên, lời của hai người khiến những người xung quanh tản đi rất nhiều. Tô Ngư lúc này mới nhìn thấy chàng trai tuấn tú đang ngồi uể oải ở đó, khóe miệng cười nhạt, mấy nữ diễn viên miễn cưỡng rời đi đều có vẻ mặt luyến tiếc, khiến Tô Ngư không nhịn được cười thầm.

Trầm Tùng thấy cậu đi tới, liền than thở: "Hôm nay vốn dĩ là tôi đến tìm đạo diễn Trương nói chuyện kịch bản, tên này không biết nổi hứng gì mà cứ đòi đi theo, lát nữa cậu đừng để ý đến anh ta."

Câu cuối cùng Trầm Tùng nói nhỏ, Chu Chu nghe thấy vội vàng tránh đi, có vẻ như cô đã nghĩ mọi chuyện quá đơn giản, quan hệ giữa Trầm Tùng và Tô Ngư lại tốt như vậy, mà quan hệ giữa Trầm Tùng và Âu tổng cũng giống như mọi người trong công ty đồn đại, chẳng lẽ Âu tổng thật sự là...

Nghĩ thì nghĩ, nhưng Chu Chu vẫn ngoan ngoãn đi sang một bên, không cố ý nghe lén.

Tô Ngư liếc nhìn Chu Chu một cái không nói gì, cậu thấy lúc Trầm Tùng đứng dậy đi lại, ánh mắt của Âu Trần Húc cũng di chuyển theo cậu ta. Đợi đến khi Trầm Tùng ngồi xuống bên cạnh mình, ánh mắt của người kia cũng dừng lại trên người cậu trong giây lát, dường như đang đánh giá điều gì. Trầm Tùng vừa dứt lời, người kia liền đứng dậy đi về phía này.

"Anh ta đến tìm tôi?" Tô Ngư khẳng định nói, tuy rằng vừa rồi trong mắt người khác, Âu Trần Húc dường như chỉ liếc mắt nhìn cậu một cái, nhưng Tô Ngư rất nhạy cảm với ánh mắt, hơn nữa người này cũng không hề cà lơ phất phơ như vẻ ngoài. Cho dù không tin vào mắt nhìn của mình, cũng phải tin vào thủ đoạn của Âu Trần Việt, người không được dạy dỗ tốt thì sao có thể ngồi vào vị trí tổng tài Thịnh Tinh.

Trầm Tùng mím môi, khó chịu nhìn Âu Trần Húc đi về phía này, nhỏ giọng nhắc nhở: "Anh ta phát hiện ra anh họ tôi đối xử với cậu không bình thường, luôn muốn dò hỏi chuyện của cậu, biết tôi đến đây, liền tìm cớ đi theo."

Cậu ta cũng không còn cách nào khác, trên đường đến đã nói với người này rất nhiều lần, bảo anh ta đừng làm chuyện thừa thãi, nếu để anh họ biết thì cứ chờ đấy.

Tô Ngư đoán được là vì lý do này, vừa ký hợp đồng vừa mời cơm lại còn cử xe cử trợ lý, cậu lớn như vậy không bị Âu Trần Húc chú ý mới là lạ. Nhưng chỉ trong chốc lát cậu phát hiện ra, hai anh em họ không cùng huyết thống này, hình như quan hệ rất tốt, ít nhất là Âu Trần Húc rất quan tâm đến Trầm Tùng.

"Tiểu Tùng, đây là bạn của cậu à? Không giới thiệu một chút sao?" Đến trước mặt hai người, Âu Trần Húc cao lớn nhìn xuống hai người, khóe miệng nhếch lên nụ cười xấu xa, quả thật rất có sức hấp dẫn phụ nữ.