Sau Khi Ly Hôn Với Nguyên Soái

Chương 17: Minh oan

Trưởng phòng giáo vụ trừng mắt dữ tợn nhìn cậu, tức lòi mắt.

Nhưng giáo sư Chu và giáo sư Nghiêm cũng nghiêm túc nhìn ông ta, người xem livestream cũng nhìn ông ta, trưởng phòng giáo vụ thấy rợn cả người.

Mà vẻ mặt Thời Trạch vẫn bình tĩnh như cũ, chỉ đôi mắt là rét lạnh khiến người ta ớn người.

Dù có không cam tâm đi chăng nữa thì ông ta biết hôm nay mình cũng phải nói cho rõ, thế là hít sâu một hơi, nói: "Trường đã trách oan em gian lận, trường sẽ ra thông báo chính thức để đính chính lại chuyện này."

Thời Trạch không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm trưởng phòng giáo vụ, đến khi ông ta không chịu nổi nữa mới nói: "Hy vọng thầy trưởng phòng giáo vụ lần sau đừng buộc tội sinh viên khi không có chứng cứ để tránh nghi oan cho các sinh viên nữa ạ."

Nói rồi, Thời Trạch đứng dậy rời khỏi phòng học.

Nhóm giáo sư Chu nhìn trưởng phòng giáo vụ một cái rồi cùng rời đi.

...

Sau khi Thời Trạch rời khỏi phòng học thì lại thấy giáo sư Chu và giáo sư Nghiêm cãi cọ nảy lửa. Nhưng giáo sư Chu và giáo sư Nghiêm cùng là những người thầy mà cậu sùng bái, hơn nữa cậu còn chuyện khác phải xử lý nên chưa thể chọn được, xin hai thầy cho mình chút thời gian.

Hai thầy cũng biết tin Thời Trạch tự sát, thấy mặt cậu tái nhợt thì cùng trầm mặc.

Trước kia học không biết gì về Thời Trạch nhưng cũng từng nghe tiếng xấu của cậu. Chuyện giữa Thời Trạch và Nguyên soái Hạ Sâm, trước kia học thấy Thời Trạch vô công rồi nghề làm xằng làm bậy, ăn chơi trác táng, nhưng hôm nay tiếp xúc, họ mới biết Thời Trạch không giống lời đồn nên cũng bắt đầu nghi ngờ những lời đồn xung quanh cậu.

Giáo sư Chu nhìn Thời Trạch một cái thật sâu rồi nói: "Mạng người quý giá, đừng dễ dàng buông bỏ như vậy. Em lại còn có tài, đừng sống đời uổng phí mà phí hoài tài năng của bản thân."

Thời Trạch nghiêm túc nghe lời dạy, đáp: "Em biết rồi ạ."

Sau khi chào tạm biệt giáo sư Chu và giáo sư Nghiêm, Thời Trạch đội mũ lên, định rời khỏi trường. Cậu vẫn đang trong kỳ nghỉ, với cũng còn việc cần giải quyết.

Lúc này, dù cậu có đội mũ lưỡi trai thì cũng nhiều người nhận ra rồi để mắt đến.

Cậu còn chưa đi được bao lâu thì chợt nghe có người chạy tới, thở hổn hển nói: "Thời Trạch, hiệu trưởng gọi cậu lên văn phòng."

Người đến thông báo cho Thời Trạch là Trâu Hải Dương, sinh viên cùng khoa với Thời Trạch. Ngoài điều đó ra, hầu như không ai biết Trâu Hải Dương thực ra là cậu út nhà họ Trâu, em trai ruột của Trâu Xuyên, Phó tướng của Hạ Sâm.

Trâu Hải Dương đã được nghe rất nhiều chuyện hoang đường, ngu ngốc mà Thời Trạch từng làm vì Hạ Sâm từ Tấu Xuyên. Trong suy nghĩ của cậu ta, Thời Trạch chẳng khác nào yêu ma quỷ quái, là một người cực kỳ đáng ghét. Nhưng những gì xảy ra hôm nay đã phần nào khiến suy nghĩ của cậu ta thay đổi.

Trên đường đến phòng hiệu trưởng, Trâu Hải Dương cứ chốc chốc lại lén đánh giá Thời Trạch.

Cậu ta phát hiện rằng Thời Trạch không trang điểm đậm thì thật sự rất đẹp. Ngũ quan thanh tú hoàn hảo như tạc, mặc một chiếc áo thun đơn giản cùng quần jeans mà vẫn toát lên khí chất trầm tĩnh, bình thản, khác hẳn với hình ảnh trước đây.

Thật không hiểu nổi vì sao trước đây Thời Trạch lại tự hủy hoại gương mặt của mình, làm bản thân trông quái dị đến vậy. Giờ như thế này không phải tốt hơn sao? Nhìn thuận mắt hơn nhiều.

Còn chuyện thi lại phát trực tiếp vừa rồi nữa, ai mà ngờ được một Thời Trạch bị mọi người coi là sinh viên dốt mà lại có thể làm được điểm tối đa? Đúng là một học bá ẩn mình!