Một số thầy cô hỏi dồn, vẻ mặt cũng căng cực, áp lực rất mạnh. Nếu là sinh viên thường thì chắc đã sợ chết khϊếp.
Nhưng Thời Trạch rất bình tĩnh, thong thả nói ý tưởng giải đề của mình cho các thầy cô nghe một cách logic, rõ ràng, có cơ sở công thức và kiến thức, cực kỳ hợp lý.
"Hay, hay lắm!" Nghe hướng giải đề của Thời Trạch, giáo sư Chu, giảng viên lớn tuổi và có khí thế mạnh nhất trong các thầy cô lập tức khen hay. Lúc này, cái nhìn của ông về Thời Trạch cũng đã thay đổi. Ông nhìn cậu như nhìn một khối vàng thật, muốn nhận ngay vào sư môn của mình: "Thời Trạch, thầy không quan tâm lý do trước kia em không chăm chỉ học hành, còn cố tình thi điểm thấp. Giờ thầy muốn em nghiêm túc trở lại ngay! Em theo thầy, thầy muốn thấy năng lực thật sự của em."
"Ấy khoan khoan." Một vị giảng viên khác có địa vị cực cao lập tức ngăn giáo sư Chu lại: "Thầy Chu sao lại quá đáng thế, Thời Trạch đã chịu đâu mà thầy đã muốn đưa em ấy đi rồi. Tôi thấy em ấy hợp làm trò của tôi hơn!"
"Nào nào, nền tảng của Thời Trạch vừa hay phù hợp với hướng nghiên cứu của tôi, hợp làm trò của tôi hơn!"
"Thôi thầy miễn đi! Nền tảng của Thời Trạch cũng hợp với hướng nghiên cứu của tôi vậy! Với lại, ai bảo Thời Trạch chỉ có từng này kiến thức chứ. Thời Trạch, em theo tôi, tôi sẽ kiểm tra em kỹ lại, xem năng lực thật sự của em đến đâu."
"Nghiêm Minh Thiện, cậu dám tranh học trò với tôi hả? Cậu có nhớ tôi là sư huynh của cậu không?"
"Rồi sao?"
Thấy hai thầy giáo nhân dân tranh cãi như trẻ con, người xem livestream ngớ hết ra.
Hai giáo sư đỉnh cấp của khoa Sinh vật học lại cãi cọ vì Thời Trạch... do muốn nhận cậu ta làm sinh viên á?
Sao nghe ảo vậy trời?
"Giáo sư Chu, giáo sư Nghiêm, hai người đừng cãi nhau nữa, đang livestream đấy." Hai giảng viên khác vội khuyên can.
Hai thầy Chu - Nghiêm bấy giờ mới bình tĩnh lại, rồi bắt đầu tức giận nhìn sang trưởng phòng giáo vụ: "Sao cậu chưa tắt livestream đi?"
Vẻ mặt trưởng phòng giáo vụ rất tệ. Khi đối diện với ánh mắt bình tĩnh của Thời Trạch, ông ta cảm thấy cậu đang nhìn mình đầy trào phúng, làm khuôn mặt ông ta nóng đến bỏng rát.
"Chuyện gian lận của Thời Trạch..." Trưởng phòng giáo vụ ngập ngừng lên tiếng, muốn lằng nhằng thêm.
Giáo sư Chu hung hăng trừng ông ta: "Cậu còn nói bậy bạ gì đó? Thời Trạch đã vượt qua bài thi lại rồi mà còn gian lận gì nữa?"
Năng lực của Thời Trạch rõ như ban ngày, hơn nữa mấy bài thi trước kia toàn dễ hơn hẳn so với đề hôm nay Thời Trạch làm. Thời Trạch có thể làm được mấy đề hôm nay thì mấy bài thi trước đương nhiên cũng không thể làm khó được cậu, cậu thi được điểm cao là chuyện hết sức bình thường.
Trưởng phòng giáo vụ nghiến răng nghiến lợi, không thể hiểu nổi tại sao chuyện lại bị xật xuồng trong mương thế này. Ông ta không chỉ không đuổi được Thời Trạch khỏi Đại học Đế Tinh mà còn khiến Thời Trạch nổi tiếng nữa!
"Cậu còn ngẩn ra đó làm gì? Mau tắt livestream đi!" Giáo sư Chu giục tiếp.
Giáo sư Chu là người đức cao vọng trọng nhất Đại học Đế Tinh, cho dù là trưởng phòng giáo vụ của trường cũng không dám đắc tội với ông.
Nên trưởng phòng giáo vụ lúc này có tức hộc máu cũng không dám không nghe theo.
Lúc này, Thời Trạch lại lên tiếng: "Khoan đã ạ."
Mọi người đồng loạt nhìn về phía cậu.
Thời Trạch nói: "Giờ em đã chứng minh được bình không gian lận, có phải thầy trưởng phòng giáo vụ nên nói gì đó với em không?"