Sau Khi Ly Hôn Với Nguyên Soái

Chương 12: Tài liệu học tập gì?

Lúc Thời Trạch rời đi, một trong hai người trong góc đang nhìn cảnh này nói: "Sao bảo Thời Trạch không có đầu óc? Thời Kiều muốn bắt nạt cậu ta lại bị cậu ta làm mất mặt vô cùng. Sao chưa thấy cậu ta mồm mép tép nhảy vậy nhỉ? Hơn nữa hôm nay cậu ta cũng không trang điểm kiểu như yêu tinh, trông đẹp phết."

Người còn lại đẩy kính, vẻ mặt vô cảm: "Chỉ là túi da thôi, mồm mép đôi chút chứ ngu thì vẫn là ngu."

Gian lận lại còn đề nghị thi lại để chứng minh, sợ mình chết không đủ nhanh hay gì?

"Đúng rồi, hôm nay anh cậu đến trường đúng không?"

"Ừ, anh ấy thay Nguyên soái đến gặp hiệu trưởng có chút việc."

"Thời Trạch xui xẻo rồi, chuyện này kiểu gì cũng tới tai Nguyên soái thôi."

"Đáng đời."

"Anh Trạch!"

Thời Trạch dừng bước.

Một đám người đi đến, ăn mặc linh tinh, có vẻ là kiểu an chơi trác táng.

Thời Trạch nhận ra họ. Đây là đám bạn tào lao của người xuyên không kia. Đáp án kỳ thi cũng do đám người này đưa cho người xuyên không, cũng đám người này bảo cậu ta dùng điểm số để lấy lòng Hạ Sâm. Thế nên người xuyên không có gian lận hay không, đám người này là những người biết rõ nhất.

"Anh Trạch, Thời Kiều lại đến gây chuyện với anh hả? Anh có cần tụi em dạy dỗ cô ta một trận không?"

Thời Trạch không nói gì, chỉ lạnh lùng liếc họ một cái.

Đám này thấy Thời Trạch không nói gì, cũng không thấy cảm xúc gì trên mặt cậu nên thầm than: Sao Thời Trạch lại thay đổi lớn thế này? Không chỉ thay đổi phong cách ăn mặc mà tính tình cũng trở nên cổ quái, cặp mắt kia như có thể nhìn thấu lòng người. Quá quái dị, quá kỳ lạ, không phải Thời Trạch là thằng ngu sao?

Thấy Thời Trạch không đáp, một người cười mỉa nói: "Anh Trạch, sao anh đến trường mà không nói gì với tụi em?"

"Đúng rồi đó anh Trạch, tụi em lo lắng cho anh lắm, nghe nói anh cắt cổ tay ở nhà mà chúng em đều lo sợ."

"Anh Trạch... anh đừng nghĩ quẩn, có gì còn có tụi em giúp anh nè."

Phản ứng của Thời Trạch với họ cực kỳ lãnh đạm, khiến cho đám người càng khó hiểu hơn.

Một trong số đó hỏi thử: "Anh Trạch, chuyện thi lại là sao? Có phải trưởng phòng giáo vụ làm khó anh không?"

Thời Trạch nhìn về phía người này. Người này thấy cuối cùng cậu cũng có phản ứng nên nói tiếp: "Có phải họ không tin anh thi được điểm cao không? Đáng ghét, em biết ngay trưởng phòng giáo vụ mắt cho khinh thường anh, rõ ràng đó là điểm số àm anh Trạch tự giành được, thế mà họ dám nghi ngờ."

"Đúng rồi đó, anh Trạch ôn tập theo tài liệu của học sinh giỏi nên mới được điểm cao, có gì đâu mà khó hiểu? Trưởng phòng giáo vụ quá đáng thật!"

"Anh Trạch, trưởng phòng giáo vụ có hỏi anh chuyện tài liệu học tập không?"

Câu cuối cùng này mới là điểm chính họ muốn hỏi. Sau khi hỏi xong, cả đám đều im lặng nhìn Thời Trạch.

Thời Trạch hỏi lại: "Tài liệu học tập nào?"

Người hỏi chuyện sửng sốt: "Ủa? Anh Trạch, anh quên mất rồi hả? Chính là tài liệu học tập của học sinh giỏi mà tụi em đưa cho anh đó!"

Thời Trạch: "Chưa nghe qua bao giờ."

Đám người đều choáng váng. Thời Trạch đã quên rồi sao? Sao có thể chứ? Chẳng lẽ cậu cố tình nói vậy?

Đám người đều thầm nghĩ: Chẳng lẽ Thời Trạch đã phát hiện ra điều gì? Từ bao giờ mà Thời Trạch có đầu óc thế này chứ?