[Khoái Xuyên] Khi Pháo Hôi Vạn Nhân Mê Chỉ Còn Lại Nhan Sắc

Quyển 1: Người yêu cũ pháo hôi của nhân vật thụ chính - Chương 5.1

Hy vọng sức lực của Thượng Tân Nguyệt nhỏ hơn của Mục Văn Trác một chút.

Thượng Tân Nguyệt đứng đó, đờ đẫn nhìn Giang Từ. Hàng mi dài của cậu run rẩy trong làn gió nhẹ, cơ thể căng như một cây trúc mảnh dễ gãy, đôi môi vừa mới được liếʍ nhẹ đã mất đi vẻ bóng bẩy, khiến người ta không kiềm chế được muốn khôi phục lại độ óng ánh ấy.

Hai tay cậu siết chặt sau lưng, đứng thẳng tắp như một chiến binh trước giờ chiến đấu. Dù không nghe rõ cậu nói gì, nhưng động tác sẵn sàng chấp nhận tất cả của cậu thì Thượng Tân Nguyệt nhìn thấu.

Giống như chỉ cần hắn vươn tay, là có thể chiếm lấy.

Ánh mắt Thượng Tân Nguyệt tối lại, yết hầu khẽ chuyển động lên xuống. Giang Từ… đang mời gọi hắn sao?

Giang Từ chờ đợi một lúc lâu mà chẳng thấy bị đánh, cậu mở mắt nghi hoặc, liền giật mình khi nhận ra khuôn mặt của Thượng Tân Nguyệt đã đến gần sát.

Nụ cười thanh nhã thường ngày của hắn biến mất, ánh mắt sâu thẳm khóa chặt trên gương mặt cậu, như đang tìm kiếm nơi ngọt ngào nhất để ra tay.

Giang Từ cảm thấy rùng mình. Thượng Tân Nguyệt thật khó chiều, đến mức cậu đã chủ động mời hắn đánh, vậy mà trông hắn lại như muốn ăn tươi nuốt sống cậu.

Bỗng, môi cậu đau nhói. Giang Từ giật mình nhận ra ngón tay dài, rắn chắc của Thượng Tân Nguyệt đang mạnh mẽ xoa nắn đôi môi mình, ngón tay hắn trượt qua cánh môi, lấn vào trong, chạm đến đầu lưỡi mềm mại.

Đồng tử Giang Từ co rút, cậu hoảng hốt lùi lại liên tục, kéo dài khoảng cách giữa mình và Thượng Tân Nguyệt đến mức tối đa.

Tên biếи ŧɦái này!

Giang Từ chửi thầm. Thượng Tân Nguyệt đúng là một tên đồng tính chết tiệt!

Không dám động vào Hứa Sâm, lại chạy tới quấy rối cậu sao?

Cậu đâu có ngu, tất nhiên hiểu rõ động tác của hắn mang hàm ý gì.

“Đm! Chết tiệt! Đồ biếи ŧɦái!”

Giang Từ không kìm được, buột miệng chửi thẳng.

“Cha mẹ tôi sống ở nước ngoài quanh năm, e rằng em không làm gì được họ đâu.”

Thượng Tân Nguyệt nhếch môi, nụ cười đầy ý trêu chọc. Hắn cố tình liếʍ ngón tay vừa chạm vào đầu lưỡi của Giang Từ, động tác đầy gợi cảm, ánh mắt không rời khỏi người cậu, như thể hắn đang liếʍ không phải là ngón tay mình, mà chính là đôi môi của Giang Từ.

“Anh trai tôi chỉ là một kẻ giả tạo, em chắc chắn sẽ không thích anh ấy. Hay là cân nhắc đến tôi đi, bất cứ thứ gì em muốn, tôi đều có thể dâng lên.”

Giọng nói khàn khàn, chứa đầy sự quyến rũ. Biết rằng ý đồ đã bị phát hiện, Thượng Tân Nguyệt không buồn che giấu nữa.

Hắn sải bước, đôi chân dài nhanh chóng thu hẹp khoảng cách, vòng tay kéo Giang Từ vào lòng, cúi xuống thì thầm bên tai cậu.

Giang Từ kinh hoàng ngả người ra sau:

“Anh, anh bình tĩnh lại đi! Đừng vì không có được Hứa Sâm mà hạ tiêu chuẩn! Tôi là một… gái thẳng! Tôi không thích kiểu người như anh đâu!”

Câu nói suýt làm cậu phá hỏng nhân cách xây dựng bấy lâu nay. Trong thế giới này, nhân vật pháo hôi của cậu là một người muốn chuyển giới, cậu ta không chấp nhận giới tính nam của mình, mà tự nhận là con gái.

“Em thích kiểu như Hứa Sâm sao?” Thượng Tân Nguyệt cười nhạt. “Không có gia thế, không năng lực, chẳng thông minh. Em thích cậu ta ở điểm nào? Ở cái tài giả vờ dễ thương, hay là vì cậu ta thấp hơn em?”

Giang Từ đưa tay ôm ngực, vẻ mặt đầy ngạc nhiên.

Quá ác! Thượng Tân Nguyệt lại dám nhận xét Hứa Sâm cay nghiệt đến thế. Hắn có thật là một trong những người theo đuổi Hứa Sâm không?

Mà còn nữa, Hứa Sâm thấp ở chỗ nào? Chỉ cần làm tròn một chút là cũng gần 1m80 rồi!

“Người tôi thích, không liên quan gì đến anh.”

Giang Từ vùng khỏi vòng tay Thượng Tân Nguyệt rồi lập tức bỏ chạy.

Không đúng, chuyện này quá kỳ lạ. Hành động của Thượng Tân Nguyệt không hề bình thường. Nhất định có điều gì đó không ổn.

Giang Từ không trở về nơi trú ẩn an toàn, mà quay lại căn phòng trọ cũ kỹ ở khu hạ thành.

Đêm qua, cậu đã trốn vào gầm cầu để tránh quản lý bếp muốn lột quần áo cậu quay video, nhưng bình thường cậu không thể để lộ căn cứ bí mật của mình.

Chạy như bay về căn phòng chật hẹp, Giang Từ thở hổn hển đẩy cửa nhà vệ sinh, liếc nhìn bản thân trong gương.

Khuôn mặt trong gương vừa quen thuộc vừa xa lạ.

Cậu sững sờ.