Đấu La: Ta Xuyên Không Trở Thành Con Của Bỉ Bỉ Đông

Chương 30

"Ngươi học bù bài tập đi. Ta đã ghi chú sẵn những phần ngươi bỏ lỡ trong tuần vừa rồi, để trong cặp của ngươi rồi đấy," Quang Diệu nhẹ nhàng nói, đôi mắt ánh lên vẻ kiên nhẫn hiếm thấy.

Nghe đến hai chữ "học bù bài," sắc mặt Thiên An Lạc lập tức thay đổi, ánh mắt cậu lộ rõ vẻ khó chịu, không cam lòng: "Hả? Lại học bù bài? Giờ phải cho ta chơi cho chán đã chứ!"

Quang Diệu nhíu mày định phản bác thì một giọng nói nghiêm khắc từ bên cạnh vang lên. Thiên Nhận Tuyết, với phong thái như một người chị đang dạy bảo em trai, cất giọng: "An Lạc, đệ không được như vậy! Đệ nhìn xem, tính tình của đệ chẳng giống ta, cũng chẳng giống gia gia. Rốt cuộc đệ giống ai hả?"

Thiên An Lạc ngả người dựa vào ghế, vẻ mặt lười biếng nhưng khóe môi lại nhếch lên một nụ cười ranh mãnh: "Giống mẫu thân."

Lời vừa dứt, sắc mặt Thiên Nhận Tuyết hơi thay đổi. Trong mắt cô thoáng hiện lên một tia phức tạp, nhưng cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, hừ nhẹ một tiếng rồi nói: "Nàng là Giáo Hoàng Võ Hồn Điện, không có cái tính lười biếng giống đệ đâu."

Chưa kịp để không khí căng thẳng kéo dài, Quang Diệu bật cười, giọng nói trong trẻo phá tan bầu không khí: "Ta thấy tính ngươi có khi lại giống gia gia ta. Lúc nào ông ấy cũng chỉ muốn đi chơi thôi, chẳng phải sao?"

Lời nói của Quang Diệu khiến Thiên An Lạc không nhịn được mà cười rộ lên, tâm trạng cậu ngay lập tức thoải mái hơn. Thiên Nhận Tuyết cũng lắc đầu bất lực, nhìn hai người trước mặt mà thầm nghĩ: "Hai người này đúng là không nghiêm túc được lúc nào."

Dù không thừa nhận, trong lòng cô vẫn cảm thấy yên tâm khi thấy Thiên An Lạc dường như vui vẻ và thoải mái hơn sau những ngày bị bệnh. "Chỉ cần đệ ấy khỏe mạnh, ta có mắng thêm vài câu cũng đáng."

Sau khi tan học, Thiên An Lạc chào tạm biệt Thiên Nhận Tuyết và Quang Diệu rồi lặng lẽ bước về phía nhà bếp. Khi cậu vừa bước vào, vị bếp chính nhanh chóng tiến ra đón, vẻ mặt đầy cung kính nhưng cũng không giấu nổi lo lắng:

"Thiếu chủ, người cần ăn gì thì cứ nói, thần sẽ làm cho người. Đến đây làm gì ạ? Ở đây bẩn, sẽ hại sức khỏe của người."

Thiên An Lạc mỉm cười, nhẹ nhàng đáp: "Ta biết rồi. Ta định làm bánh kem."

Nghe vậy, vị đầu bếp ngỡ ngàng: "Bánh kem? Là gì vậy ạ?"

Thiên An Lạc khoanh tay, nhướng mày nhìn ông: "Ngươi chắc không biết đâu. Xem ta làm đi rồi học theo. Sau này ta yêu cầu thì làm cho ta."

Nói xong, cậu xắn tay áo lên, bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu.

Quá trình làm bánh kem:

Chuẩn bị bột: Thiên An Lạc lấy bột mì, đường, trứng và sữa. Cậu cẩn thận đập từng quả trứng, tách riêng lòng đỏ và lòng trắng. Cậu bảo người đầu bếp khuấy đều cho đến khi bông xốp.