Đại Lão Huyền Học Xuống Núi, Tổng Tài Kinh Hồn Hằng Đêm

Chương 18

"Oánh Chúc, xem tướng giúp tôi với!"

Một vài nhân viên khác lập tức xúm lại.

Gần đây, chuyện Lâm Thần kể đã lan khắp văn phòng. Ai cũng tận mắt chứng kiến vận xui của cô ấy biến mất nhờ Lý Oánh Chúc, nên chẳng ai còn dám coi thường cô nữa. Ngược lại, Lý Oánh Chúc nhanh chóng trở thành người được yêu thích nhất công ty.

"Đừng vội, đừng vội, từng người một thôi, nhớ chuẩn bị phong bao đỏ đấy nhé!"

Đúng lúc ấy, Tɧẩʍ ɖυng Chiêu từ văn phòng riêng bước ra, vừa nhìn thấy cảnh tượng Lý Oánh Chúc được cả đám nhân viên vây quanh, anh khẽ cau mày.

Người phụ nữ này, bảo cô bảo vệ an toàn cho anh thế mà cô lại biến công ty thành chợ, làm nghề bói toán là sao đây?

“Giờ làm việc không lo làm, tụ tập ở đây làm gì?”

Giọng nói lạnh lùng của Tɧẩʍ ɖυng Chiêu vang lên, khiến cả đám nhân viên giật mình như bị sét đánh. Mọi người vội vàng tản ra như chim bị hoảng hốt.

Lý Oánh Chúc nhìn những phong bao đỏ sắp đến tay mình bỗng dưng bay mất, ánh mắt thoáng vẻ tiếc nuối, cô nhếch môi: "Thẩm tổng, anh đến không đúng lúc chút nào cả."

"Hừ, nếu tôi không đến thì nơi này chẳng mấy chốc sẽ từ "Tập đoàn Thẩm Thị" biến thành "Quán bói toán ở chợ trời" mất thôi."

"Anh Dung Chiêu ơi, em đến thăm anh đây!"

Một giọng nói mềm mại, quyến rũ vang lên, kèm theo đó là dáng người yêu kiều của Giang Vãn Vãn xuất hiện trước mắt mọi người.

Ngay khi nhìn thấy Lý Oánh Chúc đứng cạnh Tɧẩʍ ɖυng Chiêu, sắc mặt của Giang Vãn Vãn lập tức sầm xuống.

Cô ta đến công ty tìm Tɧẩʍ ɖυng Chiêu hôm nay là để tránh phải gặp Lý Oánh Chúc ở nhà họ Thẩm nên đã cố tình ăn mặc đẹp nhất. Vậy mà người phụ nữ đáng ghét này lại xuất hiện ở đây!

*Rốt cuộc cô ta và Tɧẩʍ ɖυng Chiêu có quan hệ gì nhỉ?*

Giang Vãn Vãn không thèm che giấu sự ghét bỏ: "Cô làm thầy pháp thì ở nhà mà trừ tà đi, chạy đến công ty của anh Dung Chiêu làm gì?"

Những lời này vừa thốt ra, ánh mắt nhân viên lại tràn đầy ngưỡng mộ hướng về phía Lý Oánh Chúc.

"Hóa ra Lý Oánh Chúc thật sự là một đại sư huyền học. Bảo sao cô ấy lại lợi hại đến thế!"

"Trở thành trợ lý của Thẩm tổng tất nhiên phải là người không tầm thường rồi."

Một ánh nhìn sắc lạnh của Giang Vãn Vãn quét qua, mọi người lập tức im bặt.

Lý Oánh Chúc chưa kịp đáp lại, Tɧẩʍ ɖυng Chiêu đã lên tiếng trước, giọng anh pha lẫn sự không hài lòng: "Bây giờ Lý Oánh Chúc là trợ lý của tôi. Giang Vãn Vãn, điều đó không liên quan gì đến cô. Đừng lúc nào cũng đặt sự chú ý vào tôi như thế."

"Hừ, trợ lý? Lần trước là thầy pháp nhà anh mời về, lần này thành trợ lý, lần tới thì sao? Chẳng phải sẽ leo thẳng lên giường của anh à?"

"Giang Vãn Vãn!" Tɧẩʍ ɖυng Chiêu giận dữ quát lớn: “Giữ mồm giữ miệng cho sạch sẽ vào!"

Lý Oánh Chúc nhăn mặt, đưa tay bịt tai lại như thể vừa nghe thấy thứ gì đó bẩn thỉu.

"Giang tiểu thư à, cô có biết không, ăn nói thiếu đức cũng sẽ gặp quả báo đấy."

Lửa giận trong lòng Giang Vãn Vãn lập tức bùng lên.

"Lý Oánh Chúc, cô là cái thứ không biết xấu hổ. Còn trẻ mà đã biết chui vào nhà đàn ông, dính lấy anh Dung Chiêu như keo dính chuột, giờ lại còn dám nguyền rủa tôi sao?"

Lý Oánh Chúc chớp chớp đôi mắt to: "Giang tiểu thư à, cô đang nói về mình à? Chẳng phải vài hôm trước một mình cô mò đến nhà họ Thẩm tìm Thẩm tổng sao? Dù Thẩm tổng đuổi thẳng nhưng cô cũng không chịu đi. Nếu hôm đó không có tôi ở đó thì chẳng biết cô còn làm gì nữa. Cô bám riết lấy Thẩm tổng, đến đâu cũng theo, đúng là giống như keo dính chuột thật đấy."