Đại Lão Huyền Học Xuống Núi, Tổng Tài Kinh Hồn Hằng Đêm

Chương 17

Những ngày gần đây, Lâm Thần luôn trong tình trạng bực bội, xui xẻo đủ đường. Hết mắc xương cá lại đến kẹp tay, đến làm rơi điện thoại xuống bồn cầu, rồi làm hỏng hợp đồng với khách hàng nữa chứ.

"Sao cô biết chuyện này?" Lâm Thần cảnh giác hỏi.

Lý Oánh Chúc hơi ngẩng đầu, vẻ mặt có chút tự đắc: "Chỉ cần nhìn tướng của cô rồi tính nhẩm một quẻ là đủ thôi.”

"Tổ trưởng, thực ra những chuyện xui xẻo xảy ra gần đây với cô không phải ngẫu nhiên đâu. Nguyên nhân chính là vì cô đã nhặt tờ tiền 100 tệ không bọc ở cửa ngân hàng đấy."

Lâm Thần sững sờ.

Cô… cô thực sự biết tất cả sao?!

Hôm phát hiện chồng nɠɵạı ŧìиɧ, khi đi ngang một ngân hàng, Lâm Thần nhìn thấy một tờ tiền mệnh giá lớn nằm trên mặt đất. Không do dự, cô ấy nhanh chóng dùng chân giẫm lên, nhìn quanh thấy không có ai nên lập tức nhặt lên nhét vào túi.

"Thực ra, chuyện này không phải không thể hóa giải. Chỉ cần cô mau chóng tiêu số tiền đó là xong ngay."

Lâm Thần lại lần nữa kinh ngạc.

Đúng vậy, từ lúc nhặt được tờ tiền ấy, cô ấy vẫn để trong ngăn kéo, chưa hề tiêu đến. Thời nay mọi người đều dùng thanh toán điện tử, tiền mặt hiếm khi được nghĩ tới.

Nhưng việc Lý Oánh Chúc biết rõ như lòng bàn tay khiến Lâm Thần tự nhiên thấy rùng mình.

"Cô nói thật chứ?"

"Có thật hay không thì cô cứ thử xem là biết ngay ấy mà."

"Tôi chưa bao giờ tin mấy chuyện như thế cả."

Dù miệng nói vậy nhưng ngay sau giờ làm, Lâm Thần lập tức dùng tờ tiền ấy. Những ngày sau đó, cô ấy cũng không còn gây khó dễ cho Lý Oánh Chúc nữa.

Lạ thay, ngay khi tiêu hết tờ tiền, vận xui của Lâm Thần như hoàn toàn biến mất.

Không những thế, cô ấy còn trúng giải năm trăm vạn nhân dân tệ trong một lần mua vé số.

Chưa dừng lại, chồng của cô giáo mỹ thuật tầng trên lại bất ngờ bắt quả tang vợ nɠɵạı ŧìиɧ.

Chồng cô giáo mỹ thuật là một phóng viên. Vào đúng lúc phát hiện cảnh tượng đáng khinh kia, anh ấy đang mang theo máy ảnh. Kết quả, anh ấy đã không hề do dự mà lia máy chụp liên tiếp cảnh tượng đó.

Ngay sau đó, những bức ảnh đó được đăng tải lên mạng, khiến cặp đôi gian phu da^ʍ phụ phải chịu kết cục "chết về mặt xã hội". Người đàn ông mất hết danh tiếng, còn người phụ nữ bị mất việc, trở thành đề tài bàn tán của cả khu dân cư.

Nhờ đó, Lâm Thần nhanh chóng tìm được một luật sư ly hôn hàng đầu, khiến chồng cô ấy phải rời khỏi cuộc hôn nhân tay trắng mà không thể phản kháng.

"Ôi trời, Oánh Chúc, thật sự cảm ơn em, em đúng là một bậc thầy thần kỳ mà!"

Chỉ trong vài ngày, thái độ của Lâm Thần với Lý Oánh Chúc thay đổi 180 độ.

Hết hỏi han ân cần lại mang đồ ăn, nước uống đến, thậm chí còn cúi đầu nhún nhường.

"Oánh Chúc, chị thật sự đã sai. Vì chuyện ở nhà mà chị lại nhìn em như kẻ xấu. Bây giờ nghĩ lại, em được tổng giám đốc chọn làm trợ lý không phải là may mắn mà là vì thực lực. Đây, chị gửi em một phong bao, nhất định phải nhận lấy cho chị vui nha!"

Lý Oánh Chúc cười khẽ, không chút phật lòng vì những chuyện trước kia, thoải mái nhận lấy phong bao.

"Tổ trưởng, em hiểu mà. Con người khi tức giận thường khó kiểm soát lời nói, hành động. Nhưng càng như vậy, càng phải giữ bình tĩnh, nếu không sẽ làm hỏng vận khí khiến tai họa nối tiếp tìm đến đó chị."

Lâm Thần gật đầu lia lịa, ánh mắt đầy vẻ ngưỡng mộ.

"Nhớ kỹ nhé, sau này thấy tiền không bọc ngoài đường thì đừng nhặt. Nếu có nhặt cũng phải tiêu ngay lập tức nha chị."