Trong khi buổi tiệc ở nhà Ngụy Thanh Sơn rộn ràng diễn ra thì bên nhà Triệu Gia Trụ cũng bày ra một mâm để chiêu đãi bà con đến phụ giúp ngày hôm nay.
Thái Xuân Hoa keo kiệt vô cùng, chỉ có mỗi nồi rau khô hầm đậu phụ, đĩa củ cải xào cùng với một dĩa dưa muối đen ngòm, cơm thì vừa khô vừa cũ, còn lẫn cả trấu.
Một nhà Triệu gia đã bốn người, thêm ba bốn bà thím sang hỗ trợ, ngồi không đủ chỗ, ai nấy đều cảm thấy nghẹn một bụng tức, mới sáng sớm đã đến phụ giúp mà giữa trưa lại ăn sơ sài như thế này!
Mọi người ăn qua loa cho xong rồi lập tức đứng dậy rời đi. Tức phụ nhi Tôn gia châm chọc: "Thái Xuân Hoa này đúng là keo kiệt thật đấy, nhà ai mà đãi khách bằng rau khô với đậu phụ chứ, cứ như là..."
Thím Lý vội ngắt lời: "Đừng nói lung tung, hôm nay là ngày vui của Ngư ca nhi."
Tức phụ nhi Tôn gia cười khẩy: "Dì à, cháu đâu có ý gì khác đâu."
Các bà thím khác cũng đồng loạt nói: "Ngư ca nhi được hỏi cưới đến tận mười lượng bạc, thế mà Thái Xuân Hoa chỉ cho mỗi hai cái chăn cưới. Bộ hỉ phục của Ngư ca nhi cũng là đồ mua lại từ mấy năm trước của Trúc ca nhi, mấy người không nhìn thấy chứ hôm nay đôi giày rách của Ngư ca nhi bị lộ ra, đám trẻ con còn cười to trêu chọc thằng bé một trận đấy."
"Đúng vậy đúng vậy, tâm can hai vợ chồng Thái Xuân Hoa đúng là vứt cho chó ăn mà. Việc trong nhà toàn do Ngư ca nhi làm, mùa màng còn phải ra đồng. Nào có nhà ai mà con gái hay ca nhi còn chưa xuất giá lại phải đi làm đồng chứ?"
"Hừ, lần này mới vừa đuổi được Ngư ca nhi, trong nhà không phải vẫn còn nhi tử bảo bối Triệu Đại Chí của bà ta sao, rồi còn cả Nguyệt nương nữa, lớn lên cũng sẽ phải gả chồng. Tóm lại sau này có gọi, ta cũng không đến giúp nữa."
"Ừ ta cũng không tới, để cho một mình Thái Xuân Hoa kia tự xoay sở!"
Các bà thím thi nhau phụ họa đồng ý từ giờ sẽ không đến phụ giúp nhà Thái Xuân Hoa nữa.
Thím Lý khẽ thở dài: "Lần này coi như là chúng ta đến giúp cho Ngư ca nhi đáng thương, thằng bé đã gầy yếu đến mức đó mà trên tay chân còn có mấy vết bầm bị đánh còn chưa lành nữa. Thật là đứa nhỏ tội nghiệp."
---
Tiệc cưới bên Lộc Gia thôn đang rất náo nhiệt, mọi người thi nhau gắp thức ăn. Hiếm có bữa tiệc nào thịnh soạn như thế này nên ai nấy cũng tranh thủ ăn cho thỏa.
Dì Hà kéo đứa con trai là Hà Đông Đông đang ngồi bên cạnh lại gần bảo: "Đông ca nhi, cùng mẹ mang ít đồ ăn đến cho tẩu tử của con đi."
Hà Đông Đông nhanh tay gắp một khối thịt lợn hầm nhét vào miệng, quai hàm căng phồng vừa nhai vừa lon ton theo mẹ vào bếp. Dì Hà bắt đầu nấu nướng, Hà Đông Đông phụ trách nhóm lửa. Cậu nhóc là ca nhi duy nhất trong nhà Hà Đông Đông, bên trên có hai anh trai đã lấy vợ.
Hôm nay tới tham dự tiệc cưới, cậu nhóc còn đặc biệt mặc chiếc áo khoác mới màu màu xanh đậm. Khuôn mặt tròn trĩnh, trong miệng còn nhai miếng thịt, trông càng thêm ngộ nghĩnh.
Dì Hà bật cười, gõ nhẹ lên trán cậu nhóc: "Ăn, ăn, ăn, suốt ngày chỉ biết ăn thôi, không biết giữ ý tứ chút nào cả, sau này ai thèm lấy con chứ!"
Hà Đông Đông chép chép miệng, đáp lại: "Làm gì có nhà nào có tiệc cưới nhiều đồ mặn thế này đâu, nên con mới ăn nhiều chút xíu thôi."
Quả thật, nhà cậu nhóc cũng thuộc hàng khá giả trong làng, nhưng đồ ăn mặn cũng chỉ một hai tháng mới có một lần. Có nhiều đồ ăn thế này, làm sao nhóc không thích cho được?
Dì Hà xắn tay áo, bắt đầu cán sợi mì, đợi nước sôi, bà đập vào nồi một quả trứng gà, nghĩ tới tân phu lang của Ngụy Thanh Sơn nhỏ nhắn, gầy yếu, bà lại đập thêm một quả trứng nữa.
Nghe nói cậu tân phu lang này cha mẹ đều đã mất, sống nương nhờ người cậu ở thôn Đại Quả, ngày tháng chắc cũng chẳng dễ dàng gì. Nghĩ thế, bà lại thêm trứng vào nồi, rồi cho thêm mỡ heo, thêm vài cọng hành xanh, hương thơm tỏa ra ngào ngạt.
Hà Đông Đông đứng bên cạnh nuốt nước miếng không ngớt. Tuy cậu nhóc được cưng chiều nhưng trong nhà còn có cả đàn em nhỏ, nên trứng gà cũng chẳng mấy khi tới lượt nhóc ăn.
Dì Hà đưa bát mì cho cậu nhóc: "Mang đến cho tẩu tử của con ăn đi."
Hà Đông Đông "vâng" một tiếng rồi bưng bát mì rời đi.
Khi đại nương quay lại bàn tiệc, đồ ăn đã sớm hết sạch. Bà chẳng để tâm, lấy một chiếc màn thầu, chấm chút nước còn lại trong mâm mà ăn.