Sau Khi Bị Tình Đầu Từ Chối

Chương 17: Tỏ tình

Quốc An đáp “Chắc là muốn truyền bá cái gì nữa thôi… Anh đừng để ý, sau này gặp cậu ấy chứ trốn thật nhanh là được. Đừng để cậu ấy bắt được. Đúng rồi, nếu cậu ấy mà biết trưa nay tôi chạy đến gặp anh nhất định sẽ đòi theo cho xem…”

“Hai người thân nhau quá nhỉ…”

Quốc An vừa uống sữa vừa cười đáp “Có lẽ là thân đó. Dù sao thì ở Đại học tôi cũng không có quá nhiều bạn, nếu tính ra thì chỉ có mình Đình Đình là thân thiết nhất… Anh thì sao? Lúc trước đi du học, có bạn bè không?”

Nhật Linh lắc đầu.

“Có lẽ do anh không chịu kết bạn đấy. Nhìn anh như vậy, đương nhiên sẽ có rất nhiều muốn được kết bạn cho xem.”

Nhật Linh không chú ý đến trọng điểm Quốc An đang nói chuyện kết bạn, hắn chỉ hỏi “Nhìn tôi như vậy là sao?”

Quốc An nhướng mày “Anh không biết mình như thế nào hả?”

Nhật Linh lắc đầu.

“Mấy chuyện này anh phải để ý chứ. Anh xem, anh vừa đẹp trai, vừa học giỏi, lại cao như vậy, cũng tốt bụng nữa. Đây là hình mẫu bạn trai lí tưởng của biết bao cô gái đó, nếu tôi là con gái tôi cũng sẽ mê mệt anh thôi…”

Quốc An nói xong cũng tự cười bản thân mình, nếu có thể là con gái thì tốt biết mấy, nhất định sẽ giữ được người con trai mà mình thích…

Nhật Linh không biết điều Quốc An đang nghĩ, hắn chỉ biết hóa ra trong mắt Quốc An, hiện tại hắn chính là hình mẫu lí tưởng như thế. Có chút vui, cũng có chút buồn.

Nhật Linh nói “Nhưng tôi không thích con gái…”

“Hả?”

Nhật Linh không nói nữa.

Quốc An vẫn chưa hết bất ngờ, giống như cậu vừa được nghe chuyện gì đó rất động trời vậy.

Cậu mấp máy môi hỏi lại “Anh vừa nói gì?”

Nhật Linh nhàn nhạt đáp “Tôi là gay… chỉ thích con trai thôi…”

Quốc An vẫn ngỡ ngàng chưa chấp nhận được, có phải thời đại bây giờ trai đẹp đều thích nhau không hả?

Đây là bước đầu tiên trong kế hoạch trả thù của hắn, trước tiên hắn phải cho Quốc An biết hắn thích con trai, và đặc biệt thích cậu, sau đó theo đuổi cậu, cuối cùng bỏ rơi cậu. Hắn nghĩ như thế, từng bước đi trong kế hoạch đều được hắn vạch ra rạch ròi, hắn cho rằng mình sẽ không phạm phải sai lầm nào nữa.

Nhật Linh bắt đầu công cuộc trả thù của mình, hắn bắt đầu tìm kiếm cảm xúc, nhập vai vào một kẻ si tình, hắn nói “Từ lần đầu tiên gặp cậu, tôi đã thấy vô cùng thân thiết, dường như tôi và cậu đã gặp nhau ở đâu đó rồi. Cho nên mới tìm cách giữ liên lạc. Sau đó, tôi cứ không ngừng nghĩ về cậu, cứ muốn gặp cậu nhiều hơn… Khi thấy cậu đi với cô gái khác, tôi thấy khó chịu lắm. Khi tôi nói ra những lời này, có lẽ cậu sẽ nghĩ tôi nói đùa, nhưng đó là tất cả tâm tư của tôi… Tôi biết điều này rất khó chấp nhận, chuyện được một thằng con trai khác để ý thật sự rất không bình thường. Tôi cũng sẽ không ép buộc cậu, cậu cứ xem như tôi chưa nói gì cả. Bây giờ cậu không thích tôi cũng không sao, nhưng hi vọng cậu cho phép tôi theo đuổi cậu.”

“Quốc An, tôi có thể theo đuổi cậu không?”

Quốc An ngây người, không biết trả lời thế nào, quá nhiều thông tin xuất hiện dồn dập vào đầu óc càng lớn càng trở nên chậm chạp của cậu. Quốc An cố gắng sắp xếp lại những điều Nhật Linh vừa nói, vừa suy nghĩ xem trả lời thế nào. Đến tận khi tiếng chuông vào giờ buổi chiều vang lên, cậu vẫn chưa cho Nhật Linh lời hồi đáp.

Nhật Linh không nghĩ mình sẽ gây áp lực gì cho cậu, kế hoạch của hắn được sắp xếp tỉ mỉ nên không việc gì phải gấp gáp.

Hắn nói “Cậu đừng vội. Tôi không ép cậu phải trả lời ngay mà. Nhưng hi vọng cậu đừng chán ghét tôi theo đuổi cậu…”

Hắn đưa tay xoa đầu cậu, lại nói tiếp “Tôi đi trước nhé…”

Nhật Linh vừa đi khỏi, Quốc An đưa tay lên tự xoa đầu mình, ví trí bị xoa đầu vẫn còn hơi rối. Đây là lần đầu tiên cậu được người con trai khác xoa đầu.

Quốc An tự trấn tĩnh một hồi, đến khi sắp xếp lại hết những lời Nhật Linh nói mới đưa tay tự đánh vào má mình một cái. Tự trách bản thân bình thường mồm miệng nhanh nhảu đυ.ng chuyện lại không nói được chữ nào. Liệu cậu im lặng như thế có khiến Nhật Linh hiểu lầm là cậu đang ghét Nhật Linh không?

Thật ra, được một người lí tưởng như vậy tỏ tình ai cũng sẽ thấy không chân thực mà...

Đêm đó Quốc An đương nhiên là mất ngủ. Cậu nằm trên giường xoay qua xoay lại vẫn không được tư thế nào ngủ ngon cả. Đầu óc cậu lộn xộn, rối bời không thể suy nghĩ chuyện gì ra hồn. Cậu không biết nên trả lời Nhật Linh thế nào cho tốt…