Có Muốn Yêu Đương Với Tiểu Tang Thi Omega Ngọt Ngào Không?

Chương 11

"Trần Song, Alpha, dị năng [chữa trị]."

"Lâm Thanh, Beta, dị năng [dự đoán tương lai]."

Các thành viên trong đội giống như đang báo cáo, lần lượt tiết lộ chi tiết về bản thân với Lam Trì. Sau khi họ nói xong, ánh mắt của mọi người lại một lần nữa đổ dồn về phía Hoa Uyên.

Hoa Uyên cảm thấy mình dường như cũng nên giống họ, báo cáo chi tiết về bản thân với bộ trưởng Lam.

Nhưng cậu bị mất trí nhớ, không nhớ được vai trò trước đây của mình trong đội ngũ này là gì.

Khi cậu đang không biết mở miệng nói thế nào thì Chu Minh Sinh đã giải vây:

"Cậu ấy tên là Hoa Uyên, Omega chưa phân hóa, dị năng là... Xinh đẹp? Hahaha!"

Thì ra vai trò trước đây của cậu là một Omega không có năng lực gì, chỉ là con cá mặn ăn chực trong đội phân phối vật tư, Hoa Uyên nghĩ thầm. Điều này cũng khá dễ hiểu, nếu muốn trà trộn vào hang địch thì cần phải hạ thấp sự hiện diện của mình, che giấu năng lực thật sự.

Chu Minh Sinh tự cười sảng khoái một hồi, khi nhìn thấy bộ trưởng Lam không cười, tiếng cười của anh ta ngừng lại một cách khô khốc.

"Omega?" Lam Trì trầm giọng lặp lại.

Hắn vốn cho rằng thiếu niên này rất có thể là con tang thi thức tỉnh đã trốn thoát khỏi trung tâm nghiên cứu tang thi năm đó. Bởi người này khác biệt rất lớn so với những tang thi thông thường... Nhưng dựa trên lời kể của những người từng đối đầu với tang thi thức tỉnh, con tang thi đó là Alpha vì máu của nó có chứa một lượng lớn tin tức tố Alpha.

Chẳng lẽ hắn đã nghĩ sai?

Những người trong đội ngũ vật tư này dường như đã quen biết thiếu niên này từ lâu. Nếu cậu ta thực sự là tang thi và ở gần họ lâu như vậy mà không hành động, thì vì lý do gì?

"Có... vấn đề gì sao?" Chu Minh Sinh hỏi.

Lam Trì: "Một Omega không có dị năng, tại sao có thể ở trong đội vật tư?"

Giọng hắn lạnh nhạt, không một chút dao động, như thể hoàn toàn quên mất, vừa rồi hắn và Hoa Uyên đã cùng nhau tránh nguy hiểm trong hang động.

"À... chuyện này..." Chu Minh Sinh gãi đầu, liếc nhìn Hoa Uyên vài lần, cuối cùng tiến lại gần bộ trưởng Lam, nhỏ giọng nói:

"Vì... cậu ấy là người có quan hệ đặc biệt..."

Anh ta tự cho rằng giọng mình đủ nhỏ để Hoa Uyên không nghe thấy.

Nhưng Hoa Uyên là tang thi, thính giác của tang thi rất nhạy bén. Cậu có thể nghe rõ từng chữ mà Chu Minh Sinh nói.

Cậu là người có quan hệ đặc biệt? Tình huống này là sao?

Dù vậy, gương mặt của cậu vẫn giữ vẻ ngây thơ vô tội, giả vờ như không nghe thấy gì.

Lam Trì nhíu mày, rõ ràng không mấy chấp nhận điều này.

"Bộ trưởng Lam, chúng ta vào trong nói chuyện tiếp. Ngài đang bị thương rất nặng, cần được chữa trị bằng dị năng ngay." Trần Song nói.

Lam Trì: "Được, làm phiền cô."

Sau khi bọn họ vào căn cứ, cả hai thay quần áo ướt sũng và lau khô tóc. Lúc này, Trần Song và Lam Trì sang phòng bên cạnh để chữa trị vết thương. Trong phòng khách của căn cứ, Chu Minh Sinh, Trương Triết và Lâm Thanh vây quanh Hoa Uyên, hỏi không ngớt.

Chu Minh Sinh: "Tiểu Uyên, chuyện này là sao vậy?"

Lâm Thanh: "Sao cậu gặp được bộ trưởng Lam?"

Trương Triết: "Ngài ấy bị thương nặng, hai người bị thứ gì đó tấn công à?"

Chu Minh Sinh: "Cậu có bị thương không?"

Hoa Uyên xoa xoa vào thái dương của mình, đầu cậu bắt đầu đau nhói. Cậu cảm thấy có chút hối hận, biết vậy đã không đưa Lam Trì về căn cứ.

"Tôi không nhớ được gì cả, cứ tưởng các người là kẻ xấu, liền bỏ chạy, sau đó gặp bộ trưởng Lam trong rừng." Hoa Uyên tùy tiện nói.

Lâm Thanh: "Khu rừng đó tên là rừng Tịch Cốt, là khu rừng ăn thịt người! Đã không biết bao nhiêu người mất mạng ở đó rồi. Chủ thành đã đánh dấu đỏ vùng nguy hiểm trên bản đồ, cảnh báo chúng ta không được tiến vào."

"Cậu có thể thoát ra khỏi Rừng Tịch Cốt, còn mang theo bộ trưởng Lam bị thương nặng trở về, vận may của cậu tốt thật đấy!"

Hoa Uyên giả vờ ngây ngô cười hì hì hai tiếng, nói:

"Các người gọi hắn là bộ trưởng Lam? Lam Trì là ai?"

"Cậu không biết sao?" Trương Triết ngạc nhiên, rồi chợt nhớ ra:

"À đúng rồi, cậu bị mất trí nhớ. Bộ trưởng Lam là trưởng phòng của trung tâm nghiên cứu tang thi lừng danh đó!"

Từ những lời kể rời rạc của đội phân phối vật tư, Hoa Uyên dần hiểu rõ mọi chuyện.

Lam Trì là người có tiếng tăm lừng lẫy ở chủ thành, từng đảm nhiệm vị trí bộ trưởng Trung tâm Nghiên cứu Tang Thi và đồng thời là Alpha cấp S.

Là một tinh anh xuất thân từ học viện quân sự, hắn từng một mình chiến đấu với bầy tang thi trong một trận chiến quan trọng, tiêu diệt hàng trăm con tang thi cường hãn, xoay chuyển tình thế và mang lại cơ hội sống sót cho nhân loại.