Người nam chính là Triệu Sinh mà ban ngày nàng đã gặp trong miếu. Lúc này hắn đã kiệt sức, nhưng đến thời điểm mấu chốt lại không thể ngừng lại. Tiếng thở dốc của hắn nghe như một con trâu già vừa cày xong một ngày đêm, khung cảnh vô cùng thê thảm.
Tiếng rêи ɾỉ của nữ quỷ ngày càng lớn, kéo dài đầy ma mị, khiến Tiết Minh sởn cả gai ốc.
Cảnh tượng trước mắt không chỉ kinh hãi mà còn đầy châm biếm. Tiết Minh cố gắng chịu đựng, nhìn thêm một lát thì thấy nữ quỷ ngửa cổ hét lên. Mái tóc dài rũ xuống để lộ khuôn mặt xinh đẹp quyến rũ, nhưng đó không phải Nhϊếp Tiểu Thiến. Khuôn mặt nàng ta đầy vẻ yêu mị, đôi mắt hồ ly càng thêm hút hồn.
Đúng lúc Triệu Sinh đạt đến đỉnh điểm, vừa la hét vừa hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ tột cùng, thì mái tóc dài của nữ quỷ đột nhiên cử động, như thể có linh hồn, cuốn chặt lấy khuôn mặt của hắn, quấn hết lớp này đến lớp khác. Triệu Sinh lập tức vùng vẫy trong điên cuồng, hai tay cố gắng xé tóc nàng ta ra khỏi mặt mình, nhưng mọi nỗ lực đều vô ích.
Tóc càng siết chặt hơn, chỉ trong chốc lát, sức chống cự của hắn yếu dần, rồi gục ngã bất động trên giường, cơ thể chỉ còn run rẩy nhẹ. Cái chết đã gần kề.
Tiết Minh chứng kiến tất cả, cơ thể nàng cứng đờ vì sợ hãi. Nàng định lùi lại trốn đi, nhưng đúng lúc đó, nữ quỷ đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt đỏ rực đầy ma mị đối diện với nàng, ánh nhìn xuyên thẳng vào khuôn mặt.
Tiết Minh ngay lập tức cảm giác da đầu tê dại, nhanh chóng lùi một bước lớn. Phản xạ nhanh hơn bất kỳ ai, nàng lập tức xoay người bỏ chạy.
Vài giây sau, một tiếng "rầm" vang lên sau lưng, phá tan màn đêm tĩnh lặng. Tiếng gió rít lên sắc bén, như thể có thứ gì đó đang lao nhanh từ phía sau.
Tiết Minh ngoái đầu nhìn lại, lập tức kinh hãi tột độ. Nữ quỷ đang lơ lửng trên không, chiếc áo trắng phủ dài, mái tóc đen bay tung hoành. Nước da nàng ta xám xịt, đôi mắt trắng dã không còn đồng tử, khuôn mặt méo mó đầy căm phẫn, đôi tay sắc nhọn giơ thẳng ra, hiện rõ bộ dạng của một ác quỷ đòi mạng.
Đây mới thực sự là hình dáng của một ác quỷ. Chỉ cần nhìn thoáng qua, Tiết Minh đã cảm thấy đôi chân như nhũn ra.
Tuy nhiên, nhờ kinh nghiệm sống sót đêm trước, nàng ít nhất cũng biết phải chạy về hướng nào. Điều tệ là tốc độ của nữ quỷ này nhanh hơn nhiều so với đám tiểu quỷ hôm qua. Chỉ trong tích tắc, mái tóc dài của nàng ta đã quấn lấy cánh tay Tiết Minh, siết chặt từng vòng.
Lực siết mạnh mẽ kéo Tiết Minh ngã nhào xuống đất, lưng nàng bị cày xát trên nền đất một đoạn dài, khiến nàng hét toáng lên. Ngay khi nàng sắp bị kéo ngược lại, một tia sáng trắng lướt qua từ khóe mắt, ngay sau đó, những sợi tóc quấn trên tay nàng bị cắt đứt, lực kéo lập tức biến mất.
Tiết Minh nhanh chóng đứng dậy, vội vàng giật hết mớ tóc còn sót lại trên cánh tay ra. Khi ngẩng lên, nàng thấy tia sáng trắng vừa rồi chính là một dải lụa dài, đang được người đứng trên mái nhà thu hồi.
Dưới ánh trăng sáng rỡ, Nhϊếp Tiểu Thiến hiện ra trong bộ y phục trắng, đứng trên mái nhà cùng một cô nương trẻ trông chỉ mười sáu mười bảy tuổi, khuôn mặt xinh xắn đáng yêu. Hai nữ quỷ đứng cạnh nhau, so với ác quỷ phía dưới, dung mạo họ đẹp đẽ hơn cả trăm lần.
Ác quỷ phía dưới nhìn Nhϊếp Tiểu Thiến với ánh mắt đầy oán hận, gầm gừ: "Nhϊếp Tiểu Thiến! Ta với cô nước giếng không phạm nước sông, sao cô lại phá hỏng chuyện tốt của ta?!"