Ánh mắt y vẫn dừng lại trên người nàng. Dù không chứa nhiều cảm xúc, ánh nhìn ấy cũng không hề rời đi.
***
Tiết Minh cắn chặt môi, cố gắng dồn hết can đảm tiến lại gần, chậm rãi leo lên ghế thấp, kéo chiếc áo choàng rộng thùng thình, từ từ áp sát về phía Ngọc Hạc.
Nàng nghĩ rằng có lẽ mình cũng không cần làm gì phức tạp, chỉ cần áp môi và thổi khí là được. Hơn nữa, y đẹp đến vậy, điều này đã giúp nàng giảm bớt không ít trở ngại tâm lý.
Ngọc Hạc ngồi yên bất động, ánh mắt dõi theo từng hành động của nàng, từ lúc nàng chậm rãi tiếp cận y cho đến khi cơ thể hai người chạm vào nhau, khoảng cách giữa họ giờ đây gần đến mức có thể nghe rõ hơi thở của nhau.
Tiết Minh căng thẳng đến mức vô thức chống tay lên cánh tay của Ngọc Hạc, qua lớp áo mỏng manh, nhiệt độ cơ thể của cả hai hòa quyện lại.
Nàng vừa ngâm nước nóng xong, thân nhiệt vẫn còn cao, lòng bàn tay nóng rẫy. Trong khi đó, toàn thân y lại lạnh như băng, cảm giác như chạm vào một tảng đá băng mềm mại, không chút nhiệt độ của con người.
Cảm giác ngượng ngùng chậm rãi lan tỏa từ đáy lòng Tiết Minh, dâng lên từng tầng, cuối cùng hóa thành từng vệt đỏ hồng nổi bật trên làn da trắng mịn của nàng, lan dần khắp cổ và đôi tai. Dù biết rõ Ngọc Hạc là một con quỷ, nhưng ngoại trừ nhiệt độ cơ thể khác thường, mọi thứ khác trên người y đều thực sự toát lên khí chất nam nhi.
Khoảng cách gần gũi khiến Tiết Minh còn ngửi được mùi hương nhè nhẹ từ cơ thể y. Đó là mùi thơm thanh tao của hoa sen, có lẽ do y đã sống quá lâu tại nơi này. Sự vững chãi từ bờ vai rộng và thân hình cao lớn khiến dù y đang ngồi, khí thế vẫn áp đảo, không thể phớt lờ.
Bản năng cơ thể khi gần gũi người khác phái bắt đầu xuất hiện trong Tiết Minh. Đôi mắt nàng bất giác ngước lên, chạm phải ánh nhìn sâu thẳm của y. Chỉ một cái liếc nhìn thoáng qua khiến trái tim nàng như có dòng điện chạy ngang, cảm giác tê dại dọc theo sống lưng.
Nhịp tim của Tiết Minh đập loạn nhịp, khác hẳn với nỗi sợ hãi khi bỏ chạy lúc trước. Giờ đây, cảm xúc trong l*иg ngực nàng là mềm mại, rực cháy, khiến nàng vô thức né tránh ánh mắt của y, cúi đầu xuống.
Hai mươi năm sống trên đời, chưa từng hôn một người đàn ông, giờ đây Tiết Minh cảm thấy ngại ngùng vô cùng. Nhưng nàng hiểu rõ, người trước mặt nàng là quỷ, và việc này chỉ là để sống sót, không hề liên quan đến ái tình. Nghĩ vậy, nàng nhắm mắt lại, coi như chỉ đang chạm vào một miếng thịt.
Tiết Minh nghiến răng, quyết định dứt khoát. Nàng quỳ thẳng người, chống tay lên cánh tay của y, nâng phần thân trên và tiến sát đến môi của y.
Ngọc Hạc vẫn không nhúc nhích, dường như sẵn sàng để nàng tùy ý hành động. Y hạ mi mắt, bình thản nhìn nàng tiếp cận.
Một khi đã quyết định, Tiết Minh hành động rất nhanh, chuẩn xác đặt môi mình lên môi y. Cảm giác mềm mại bất ngờ lan đến, khiến nhịp tim nàng càng đập loạn hơn.
Dẫu đã chuẩn bị tâm lý kỹ lưỡng, nhưng khoảnh khắc đôi môi chạm nhau, mọi phòng tuyến tâm lý của Tiết Minh lập tức sụp đổ. Điều này không hề giống cảm giác hôn một miếng thịt. Dù môi y lạnh buốt, nhưng lại mềm mại đến bất ngờ.
Cánh tay nàng khẽ run lên, chỉ dám dừng lại ở bước chạm môi, không dám có hành động gì khác. Nàng khẽ hé môi, đợi y hút lấy dương khí của mình. Nhưng Ngọc Hạc vẫn không phản ứng, đôi môi mím chặt, dường như không có ý định hành động.