Trong phòng bệnh.
Y tá sau khi thay thuốc xong thì rời đi, chế độ cưỡng chế đã được gỡ bỏ, Ninh Duy Ngọc yên lặng nhắm mắt lại, cố gắng xâu chuỗi lại mọi việc vừa xảy ra.
Hai câu cậu nói trong trạng thái cưỡng chế vừa nãy, hôm trước cậu vừa mới đọc qua.
Đó là lời thoại của một nhân vật pháo hôi trong một cuốn tiểu thuyết nam chủ.
Còn cảm giác lạ lẫm khi đối mặt với thiếu niên mà cậu gọi là “anh”…
Giống như một nỗi chua xót khi gặp lại nhau sau một thời gian dài xa cách.
Thật là thú vị.
Ninh Duy Ngọc dùng ý thức gọi: "Có ở đó không, xưng hô thế nào đây?"
[Có đây ạ.] Âm thanh điện tử đáp lại ngay lập tức: [Xin chào ký chủ, tôi là hệ thống của ngài, mã số là 31415926535.]
Ninh Duy Ngọc khẽ chậc lưỡi: "Mã số dài thật đấy, có biệt danh không?"
Hệ thống đáp rất nguyên tắc: [Không có. Dưới đây là nội dung nhiệm vụ lần này, mời ký chủ xác nhận.]
[Ngài hiện đang ở thế giới đồng vị, tên là 《Lâm Thiên》. Nhiệm vụ của ngài là thay đổi vận mệnh của nhân vật chính và các nhân vật quan trọng, ngăn chặn cốt truyện gốc xảy ra đồng thời duy trì hoạt động bình thường của thế giới này. Lưu ý, trong quá trình này ngài phải giữ nguyên thiết lập nhân vật.]
Quả nhiên là vậy.
《Lâm Thiên》 vốn là một cuốn tiểu thuyết "nam chủ không CP" mà Ninh Duy Ngọc đọc để giải khuây vào ngày trước khi phẫu thuật.
Nam chính là Ân Thương, nhân vật mang đậm màu sắc "mỹ cường thảm" – một người mạnh mẽ, đẹp đẽ nhưng chịu nhiều đau khổ. Thuở nhỏ, hắn bị bỏ rơi và phải chịu đủ loại ức hϊếp, về sau hắn âm thầm rèn luyện, vượt mọi khó khăn để đạt được thành công, vì tính cách u tối khó lường mà thường bị coi là phản diện trong truyện.
Ninh Duy Ngọc chưa kịp đọc đến kết thúc của câu chuyện, nhưng cậu đoán Ân Thương sẽ trở thành một đấng chí tôn, làm chủ thế giới.
Dĩ nhiên, điều này không quan trọng. Quan trọng là thân phận hiện tại của Ninh Duy Ngọc dường như là một nhân vật pháo hôi cùng tên trong truyện.
Trong truyện, Ninh Duy Ngọc là một kẻ đáng ghét – xuất thân từ gia đình quyền quý nhưng lại chuyên dùng thủ đoạn bỉ ổi để tranh đoạt tài sản với các anh trai, thậm chí bán đứng bí mật của gia tộc.
Không chỉ ra tay tàn nhẫn với anh em trong nhà, nhân vật này còn lợi dụng thế lực để ức hϊếp người khác, gây ra đủ chuyện tồi tệ từ bắt nạt trong trường học, làm gãy tay một họa sĩ nổi tiếng, ép người ta đi quy tắc ngầm với ảnh đế tương lai, thậm chí còn cưỡng ép các cô gái và bỏ thuốc vào đồ uống của họ. Và đặc biệt, nhân vật này từng xúc phạm Ân Thương một cách tàn nhẫn.
Dĩ nhiên, một người ngông cuồng như thế cuối cùng phải chịu kết cục bi thảm: sau hàng loạt hành động tự hủy, cậu bị mọi người quay lưng và chết dưới tay Ân Thương, người mà cậu từng sỉ nhục.
Ninh Duy Ngọc không ngờ khi xuyên vào truyện lại trở thành nhân vật pháo hôi đầy hận thù này.
Với bối cảnh như thế, không ngạc nhiên khi thái độ của người anh ba nhà họ Ninh vừa rồi cực kỳ tệ.
Nằm trên giường bệnh, Ninh Duy Ngọc nhanh chóng nhớ lại diễn biến của truyện rồi hỏi hệ thống: "Ý cậu là, tôi phải duy trì nhân vật của mình nhưng vẫn phải ngăn chặn cốt truyện?"
Hệ thống: [Đúng vậy.]
Việc duy trì bề ngoài của nhân vật thì đơn giản, ngông cuồng bốc đồng vốn là sở trường của cậu.
Còn về việc ngăn chặn cốt truyện...
Ninh Duy Ngọc trầm ngâm một lúc rồi hỏi: "Pháo hôi thì cứ phải tự mình lao đầu vào đường chết, duy trì nhân vật mà ngăn chặn cốt truyện vốn dĩ là mâu thuẫn. Hơn nữa, nếu ngăn cốt truyện thì liệu có ảnh hưởng đến sự phát triển của nam chính không?"
Hệ thống kiên nhẫn giải thích từng điểm một: [Ký chủ đã chết trong thế giới cũ của mình, sau khi kiểm tra linh hồn, Cục Xuyên Thư đã tuyển dụng ngài làm nhân viên đặc biệt.]
[Nhiệm vụ của nhân viên Cục Xuyên Thư là chỉnh sửa cốt truyện để đảm bảo thế giới vận hành bình thường. Nhiệm vụ trên là phương án tối ưu được hệ thống tính toán, nếu có mâu thuẫn, ký chủ cần tự mình xử lý.]
Giọng điện tử của hệ thống đột nhiên trở nên hơi lảng tránh khó nhận ra: [Về các nguyên nhân khác thì xin lỗi, quyền hạn của ký chủ hiện tại quá thấp nên không thể cung cấp thêm thông tin.]
Từ lời của hệ thống có thể hiểu rằng, hiện tại cậu vẫn còn ở nhân gian và đã trở thành một nhân viên đặc biệt có quyền hạn thấp.
Ninh Duy Ngọc trầm mặc trong chốc lát, không hỏi thêm về lý do tại sao khi đối mặt với Ninh Tích Sâm lại sinh ra cảm xúc kỳ lạ đó.
Thay vào đó cậu trở lại với một vấn đề quan trọng khác: “Vậy nếu không hoàn thành nhiệm vụ hoặc không giữ đúng thiết lập nhân vật thì sẽ ra sao?”
Hệ thống: [Nếu không hoàn thành nhiệm vụ, ngài sẽ chết theo quỹ đạo nguyên tác và thế giới này cũng sẽ sụp đổ. Nếu ký chủ không duy trì thiết lập nhân vật, ngài sẽ bị ý thức thế giới bài xích và linh hồn bị tách khỏi thế giới này. Vì vậy ở giai đoạn hiện tại, sẽ có các biện pháp trừng phạt và cưỡng chế thực thi cốt truyện.]
Hiểu nôm na là cậu đã chết ở thế giới cũ, giờ không làm nhiệm vụ sẽ chết, làm không tốt nhiệm vụ cũng chết.
Rõ rồi, kiểu gì cũng chết.
Ninh Duy Ngọc không lập tức lên tiếng.
Cậu cực kỳ ghét cảm giác bị áp đặt, gò bó thế này.
Nhưng mà...
Cậu đã tìm thầy hỏi thuốc suốt hai mươi năm, cuối cùng vẫn ôm hận mà lìa đời, mà bây giờ cậu lại có một cơ hội.
Cậu thật sự rất muốn sống tiếp.
Ninh Duy Ngọc khẽ nhếch môi: “Được thôi, chẳng phải chỉ là làm nhiệm vụ à? Ánh sáng chính đạo sắp sửa chiếu rọi khắp đất trời.”
[Tốt lắm, chúc ký chủ làm việc suôn sẻ!]