Niên Đại: Mỹ Nhân Xuyên Sách, Tán Tỉnh Nhầm Người

Chương 20

Chị có bệnh không vậy, chị gái ơi?

Diễn kịch đến nghiện luôn rồi hả?

Triệu Nỉ Ca đứng ở trên cầu thang, buồn cười mà liếc nhìn cô ta: “Bây giờ trong nhà chỉ có hai chúng ta, cho dù chị có diễn tốt hơn nữa cũng không có khán giả nào xem đâu. Nếu chị thật sự muốn diễn, thì nên đến bệnh viện mà diễn, chứ không phải là tới tìm tôi.”

Ánh mắt Triệu Lan Tâm hiện lên một tia kɧıêυ ҡɧí©ɧ: “Chị biết em hận chị vì cướp đi đồ vật thuộc về em. Nhưng biết làm sao được, mặc dù chị không phải là con ruột của ba mẹ, nhưng bọn họ đã dành tâm huyết hai mươi năm trên người chị, em làm sao mà sánh bằng được.”

“À.” Triệu Nỉ Ca đẩy cô ta ra: “Tránh ra, đừng làm lỡ giấc ngủ của tôi.”

Triệu Lan Tâm: “...”

Triệu Lan Tâm tức giận đến mức khuôn mặt trở nên vặn vẹo.

Giống như là đấm một cú thật mạnh, nhưng lại là đánh vào trên bịch bông vậy.

Cô ta hận nhất chính là dáng vẻ chẳng hề để tâm, không đặt vào mắt này của Triệu Nỉ Ca.

Tình yêu của ba mẹ là điều mà cô ta để ý nhất, Triệu Nỉ Ca dựa vào cái gì mà không quan tâm cơ chứ?

Cô cho rằng mình có thể dễ dàng đoạt lại tất cả từ trong tay cô ta như vậy sao?

Hừ, cứ chờ xem.

Cô ta sẽ không để cho Triệu Nỉ Ca được như ý đâu.

Ba mẹ, đoàn văn công, còn có Lục Thiếu Vũ nữa, cô ta sẽ không nhường bất kỳ ai cho Triệu Nỉ Ca cả.

*

Triệu Nỉ Ca trở lại phòng, tắm rửa xong thì lập tức lên giường nằm, bắt đầu ngủ giấc ngủ làm đẹp của mình.

Người đẹp có đẹp đến mức nào thì cũng không thể chịu được tác hại của việc thức khuya đâu.

Để giữ cho mình ngày càng xinh đẹp hơn, chuẩn bị tốt hết thảy để công lược nam chính, thì ngủ sớm cho khỏe đẹp là bài tập mà cô bắt buộc phải làm.

Mà sau khi cô đi ngủ...

Bên kia, Triệu Lam Tâm đang bận rộn ở dưới bếp, mang theo một nồi canh gà đến bệnh viện.

Ba nhập viện, một cơ hội biểu hiện tốt như vậy, sao cô ta có thể dễ dàng bỏ qua được chứ.

Triệu Nỉ Ca thì lại chẳng mấy để tâm đến chút tính toán kia của Triệu Lan Tâm. Cũng không phải là vì cô thích chịu thiệt, mà bởi vì bước qua mốc thời gian ba tháng kể từ khi cô bị ràng buộc với hệ thống, thì tính mạng của cô đã tiến vào giai đoạn đếm ngược.

Nói cách khác, trong ba tháng này, cô phải sớm đạt được giá trị rung động của nam chính. Cô phải bảo vệ tính mạng cái đã, rồi mới có thể rảnh rỗi mà đi xử lý Triệu Lan Tâm sau.

*

Ngày hôm sau, như thường lệ, kết thúc một ngày tập luyện ở đoàn văn công, chờ Triệu Nỉ Ca thay quần áo xong đi ra thì phát hiện Triệu Lan Tâm đã đến bệnh viện trước một bước rồi, căn bản không hề đợi cô cùng đi.

Triệu Nỉ Ca đến ven đường đón xe, Cao Tường lại tiến lại, nói là anh ta sẽ lái xe đưa cô đi.

Triệu Nỉ Ca phớt lờ anh ta, ngồi lên taxi rồi rời đi.

Đến bệnh viện, phát hiện người này lại da mặt dày mà đi theo, trong tay còn mang theo hai hộp thuốc bổ, cười hì hì nói: “Những thứ này là anh mua cho bác Triệu.”

Triệu Nỉ Ca liếc mắt xem thường anh ta.

Cô bước nhanh về phía trước, Cao Tường nhắm mắt đuổi theo phía sau.

Triệu Nỉ Ca đi vào thang máy, Cao Tường cũng vội vàng chen vào.

Ra khỏi thang máy, Triệu Nỉ Ca vừa muốn quay đầu lại bảo anh ta cút đi, nhưng vừa liếc mắt lại đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc trên hành lang bệnh viện.