Sau Khi Xuyên Thư Bị Giam Cầm Trong Lòng Bàn Tay Sư Tôn Bệnh Kiều

Chương 32: Cởi y phục ra

Diệp Hàn Cố: “Sư tôn, đây là?”

Đế Trầm Uyên: “Đi xuống đi, hàn khí có thể khống chế được thi độc.”

Diệp Hàn Cố: “…… Sư tôn có thể không đi xuống được không? Ta có chút sợ lạnh.”

Đế Trầm Uyên không nói lời nào, đôi mắt màu lam bạc cứ như vậy nhìn chằm chằm cậu, nhìn đến khi cậu cảm thấy hoảng hốt, vài giây đã không đứng vững, cuối cùng bại trận.

Diệp Hàn Cố: “Đệ tử liền đi xuống.”

Đế Trầm Uyên: “Cởi y phục ra.”

Diệp Hàn Cố: “Dạ?”

Diệp Hàn Cố: “Có thể không cởi được không?”

Lời này quá đột ngột, Diệp Hàn Cố chưa kịp phản ứng lại, nhưng mà đã theo bản năng túm chặt quần áo, cậu thực sự là sợ cái trừng phạt sét đánh chết dẫm kia nên mới hình thành phản ứng vô điều kiện.

Chú ý tới sự kháng cự của câu, ánh mắt Đế Trầm Uyên lạnh lẽo đi vài phần, Hàn Hàn của hắn thật sự kháng cứ hắn sao?

Hai người họ là muốn làm bạn vĩnh sinh vĩnh thế, tương lại còn muốn làm những sự việc càng thân mật hơn so với cái này, hắn không cho phép cậu lùi bước.

Đế Trầm Uyên: “Hàn băng trì thủy cần thiết phải tiếp xúc với da thịt, khí băng hàn mới có thể đi vào trong máu.”

Nói xong, hắn nhìn chằm chằm Diệp Hàn Cố, không cho Diệp Hàn Cố bất kỳ cơ hội tránh né nào.

Đế Trầm Uyên: “Muốn vi sư giúp ngươi sao?”

Diệp Hàn Cố: “Không cần, không cần!”

Đế Trầm Uyên: “Hửm?”

Nhận thấy bản thân cự tuyệt quá mức rõ ràng, đại lão rất có thể sẽ tức giận, cậu nhanh chóng bổ sung.

Diệp Hàn Cố: “Sư tôn đã vì đệ tử mà lao tâm lao lực, đệ tử sao có thể để sư tôn vì đệ tử mà làm những chuyện cởi y phục này? Đệ tử tự mình cởi là được!”

Vì không cho đại lão có cơ hội tức giận, cậu dùng tốc độ nhanh nhất cởi y phục, lại dùng tốc độ nhanh nhất chui vào băng trì, đem toàn bộ cơ thể chôn trong nước, chỉ còn một cái đầu lộ ra ngoài, sương mù chặn lại toàn bộ da thịt dưới nước của cậu.

Tiếp đó hàn khí bên trong nước từ bốn phương tám hướng chen chúc mà tới, đông lạnh đến gần như mất hết tri giác.

Cậu chỉ lo lắng đến khí lạnh, không chú ý tới ánh mắt của Đế Trầm Uyên dần trở nên thâm thúy, hầu kết lăn lộn.

Thật dễ thương quá!

Cứ nghĩ như vậy thì có thể trốn tránh ánh mắt của hắn sao?

Tuy nhiên, hiện tại hắn thật sự không thể ở lại nhìn. Hắn cần phải xử lý con cương thi kia, lấy tinh nguyên của hắn ta mới có thể giải độc cho Hàn Hàn.

Đế Trầm Uyên nói: “Trước khi vi sư quay trở lại, không được rời khỏi đây nửa bước.”

Diệp Hàn Cố gật đầu lia lịa, chỉ cần đại lão không nổi giận, không định lột đồ mình nữa, thì chuyện gì cậu cũng có thể nhẫn nhịn.

Nhưng Đế Trầm Uyên lại không lập tức rời đi, ngược lại, hắn bước từng bước đến bên cạnh hồ, đưa tay nâng cằm Diệp Hàn Cố, buộc cậu phải đối diện ánh mắt của mình.

Đế Trầm Uyên nói tiếp “Việc ngươi trúng độc, vi sư tạm thời chưa truy cứu. Nhưng chờ khi giải thi độc xong xuôi, ngươi phải cho vi sư một lời giải thích. Nếu không, vi sư sẽ dùng cách của mình để trừng phạt ngươi. Biết chưa?”

Diệp Hàn Cố: "..."

Đến khi Đế Trầm Uyên rời đi được một lúc lâu, Diệp Hàn Cố vẫn còn ngẩn người ngồi trong hồ băng.

Đại lão, đây rốt cuộc ngài lại định diễn màn gì đây?

Giải thích gì chứ? Mình cần phải giải thích điều gì? Quan trọng là, cậu đã làm sai cái gì, sao bản thân cậu lại chẳng hay biết?

Diệp Hàn Cố hỏi hệ thống: “886, đại lão đây là đang định làm gì vậy?”

886 đáp: “Ta lại không phải người, làm sao biết được con người các ngươi suy nghĩ gì?”

Diệp Hàn Cố: "..."

Hệ thống này đúng là hết thuốc chữa. Cậu thề, nếu có ngày cậu phải chết, nhất định sẽ kéo theo hệ thống chó má này đồng quy vu tận.

886 chuyển chủ đề: “Hai nhiệm vụ trước có muốn mở kết toán không?”

Diệp Hàn Cố đáp: “Kết toán đi.”

886: “Đang tính toán nhiệm vụ...”

886: “Nhiệm vụ kết toán xong: Điều tra ra chân tướng thật sự phía sau thảm án ở hoàng thành trong ba tháng, thưởng 10.000 điểm tích lũy, cùng một viên đan dược giải độc vạn năng. Giải cứu người trong hoàng cung, tiêu diệt mối họa cương thi, nhưng lại để vua cương thi trốn thoát, không có điểm tích lũy thưởng thêm. Thành công mở ra tính năng cửa hàng.”

886: “Ký chủ có thể mua sắm vật phẩm yêu thích trong giao diện cửa hàng. Hệ thống chúng tôi áp dụng chính sách “tiền trao cháo múc”, không nhận ghi nợ, không áp dụng trả góp.”

Hả? Có gì đó không đúng ở đây!

Diệp Hàn Cố: “Không phải nói là thưởng 50.000 điểm tích lũy sao? Còn 40.000 điểm nữa đâu? Bị ngươi nuốt luôn rồi à?”

886: “Vì ký chủ chưa điều tra ra toàn bộ chân tướng, bao gồm danh tính thật sự của vua cương thi và nguyên nhân hắn hành động như vậy. Do đó, bị trừ đi 40.000 điểm tích lũy.”