Sau Khi Xuyên Thư Bị Giam Cầm Trong Lòng Bàn Tay Sư Tôn Bệnh Kiều

Chương 29: Ngươi nói muốn Ꮆiết ai

Diệp Hàn Cố: “Tại sao ta phải nói cho ngươi biết?”

Diệp Hàn Cố lạnh lùng, gương mặt không cảm xúc. Tích thủy kiếm trong tay lấp lánh ánh sáng lam nhạt, mũi kiếm sắc bén.

Hoàng đế cương thi có chút kiêng kị nhìn thanh kiếm của Diệp Hàn Cố. Trước đó hắn ta đã giao đấu với những đệ tử của Kiếm Tông, nhưng không cảm nhận được bất cứ điều gì đáng lo ngại. Vậy nên vấn đề không nằm ở họ mà ở người mới xuất hiện này, cùng thanh kiếm trong tay cậu, thứ đang tỏa ra khí tức áp chế hắn.

Nhận ra đối thủ không dễ đối phó, hoàng đế cương thi nảy sinh ý định bỏ chạy.

Tần Mộ Ca: “Nói những lời vô nghĩa đó làm gì? Gϊếŧ hắn ta luôn đi!”

Tần Mộ Ca cầm kiếm xông lên lần nữa.

Hoàng đế cương thi vốn đã muốn rút lui, thấy Tần Mộ Ca một mình xông đến, lập tức sai những cương thi hồng y tiến lên giúp hắn ta ngăn trở Tần Mộ Ca. Các cương thi vốn đang bất động bỗng trở nên xao động, đồng loạt lao về phía đám người tiến công.

Hoàng đế cương thi dù đã chiếm đóng hoàng cung, nhưng ngoài đám cương thi mang theo, hắn ta không biến người trong cung thành xác sống. Toàn bộ triều thần, hoàng đế, thái giám, cung nữ đều là con người. Do vậy, cả hoàng cung đều rơi vào hỗn loạn.

Diệp Hàn Cố hô to với các đệ tử:

“Còn ngẩn ra làm gì? Mau đi cứu người!”

Lúc này, các đệ tử mới sực tỉnh, vội lao tới giải cứu.

Thấy hoàng đế cương thi chuẩn bị chạy trốn, Tần Mộ Ca muốn đuổi theo, nhưng bị vài hồng y cương thi cản trở, hoàn toàn không rảnh chân tay để đuổi theo.

Diệp Hàn Cố thật ra có thể rút lui đuổi theo, nhưng nhìn thấy Tần Mộ Ca bị vây kín, mấy lần suýt bị thương, còn các đệ tử khác chỉ đủ sức bảo vệ những người xung quanh, cậu không thể làm ngơ. Trong lúc không chú ý, đại quân cương thi vẫn không ngừng tràn vào hoàng cung.

Diệp Hàn Cố: “Tên này lấy đâu ra lắm cương thi thế? Hoàng đế Huyễn Vân quốc làm cái quái gì thế không biết, chết bao nhiêu người như vậy cũng không điều tra ra?”

Nhận ra chủ mưu chính là hoàng đế cương thi vừa rồi, nhiệm vụ của cậu đã hoàn thành. Nhưng hệ thống chết tiệt này lại tuyên bố thêm 1 nhiệm vụ mới, bắt buộc cậu cứu người, nếu không sẽ bị trừng phạt.

Diệp Hàn Cố: “886, tốt nhất ngươi nên cầu nguyện sẽ không có một ngày rơi vào trong tay ta!”

Diệp Hàn Cố nói những lời này từ kẽ răng, có thể thấy được có biết bao thống hận với hệ thống 886.

Là một hệ thống không có tình cảm, giờ phút này cần phải bảo trì trầm mặc, mặc kệ Diệp Hàn Cố có oán giận thế nào đều im lặng.

886 không nói lời nào, cậu có một mình oán giận cũng không có ý nghĩa gì, đành phải nhận mệnh ở lại hỗ trợ.

Diệp Hàn Cố rút phù trừ tà đang muốn xuống tay thì thấy một hồng y cương thi định đánh lén Tần Mộ Ca từ sau lưng. Tần Mộ Ca mải đối phó xác sống trước mặt, không hề nhận ra nguy hiểm phía sau.

Diệp Hàn Cố: “Cẩn thận!”

Dù không ưa Tần Mộ Ca, cậu cũng không thể trơ mắt nhìn hắn gặp chuyện, hơn nữa còn có nhiệm vụ ở đó. Cậu xông tới, đẩy Tần Mộ Ca ra nhưng chính mình lại không cẩn thận bị cào trúng cánh tay. Gần như là ngay lập tức, vết thương biến thành màu đen xanh.

Tần Mộ Ca: “Đại sư huynh!”

Tần Mộ Ca bị đẩy ra ngoài, quay đầu nhìn lại liền thấy cảnh Diệp Hàn Cố sau khi đẩy hắn ra, kết quả là bị cào trúng cánh tay.

Diệp Hàn Cố: “Au!”

Cậu hít một hơi lạnh, không ngờ bị cương thi cào lại đau đến thế.

Thấy Tần Mộ Ca còn định xông tới , Diệp Hàn Cố ngăn hắn.

Diệp Hàn Cố: “Mau giúp người khác đi, năng lực của bọn họ có hạn, cứu được bao nhiêu người thì cứu. Dùng bùa cắt ra kết giới bảo vệ mọi người. Đừng bận tâm đến ta!”