Sau Khi Giả Làm Quý Tộc, Tôi Thành Thần

Chương 27: Giải Đáp Nghi Ngờ Của Công Chúa Lillian

“Lillian, chị muốn đến Học viện ma pháp Siria sao?”

La Vi lớn tiếng hỏi, gió lớn quá, cô sợ đối phương không nghe thấy nếu cô nói quá nhỏ.

Lillian ngẩng đầu, khó xử nói: “Em có biết nơi nào có thể dừng chân chút không? Tôi muốn sửa soạn lại trước!”

Bây giờ người cô dính đầy nước bùn và còn có mùi hôi tanh, cô không muốn mang bộ dạng như vậy xuất hiện ở trước mặt nhiều người.

Ngoài ra, Robert và Vinson cũng cần nghỉ ngơi, trong học viện không có chỗ cho họ ở.

Nghe được câu trả lời của Lillian, La Vi cũng thở phào nhẹ nhõm.

Bây giờ cô không muốn quay lại học viện, mặc dù cô đoán rằng mình có thể đã giải sai ý nghĩa và kết quả bói toán. Nhưng lỡ như trong học viện thật sự có Thánh kỵ sĩ tới thì sao?

“Vậy em đưa mọi người về tòa nhà nhỏ mà em mua trong thành phố trước!” Cô lớn tiếng trả lời.

Lillian cảm kích gật đầu.

Griffin chở năm người nhanh chóng bay trở về Siria.

La Vi nhìn thành phố thu nhỏ bên dưới với cảm xúc lẫn lộn.

Chạy trốn mất hơn ba tiếng, trở về chỉ mất có ba mươi phút, khoảng cách chênh lệch này cũng lớn quá rồi!

Đợi đã… Cô cuối cùng cũng nhớ ra, ngựa của mình đâu rồi?

Sau khi bay về nhà, Troy cúi xuống chạm vào đôi cánh của Griffin, nó như có nhân tính quay đầu lại liếc anh một cái, từ từ hạ xuống.

La Vi nghe thấy tiếng hét của Bella từ trong sân truyền tới, cô ấy chắc là bị dọa sợ rồi.

Griffin đáp xuống sân nhỏ, La Vi là người đầu tiên nhảy xuống, chạy tới an ủi Bella đang run rẩy sau bồn hoa: “Đừng sợ, đừng sợ, đây là thú cưỡi của Troy, nó sẽ không tấn công ai đâu.”

Roman cũng từ trong nhà chạy ra, nhìn thấy cô thì vẻ mặt vui sướиɠ: “Tiểu thư, ngài đã trở về rồi!”

La Vi mỉm cười đáp: “Ừ, tôi đã hứa với em nên đã quay trở lại.”

Roman giơ đôi tay nhỏ bé nhảy lên tại chỗ, trong miệng phát ra tiếng reo hò phấn khích.

Troy thấy cảnh tượng này thì ánh mắt dịu lại.

Lillian trượt xuống từ cánh của Griffin, nhìn qua một lượt khu vườn, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Một khoảng sân đẹp và rộng rãi như vậy giá tiền sẽ không thấp, cô càng chắc chắn lai lịch của La Vi không hề đơn giản.

Troy nhấc hai kỵ sĩ xuống đặt dưới đất, rồi quay lại nhảy lên lưng Griffin.

“Troy, anh định đi đâu nữa thế?” La Vi liếc nhìn hành động của anh.

Troy dừng lại, đứng thẳng lên: “Tôi đi đón ngựa.”

“A, vậy anh mau đi đi.” La Vi vẫy tay.

Trời tối rồi, nếu để ngựa một mình bên ngoài sẽ dễ bị thú dữ tấn công.

Troy thở phào nhẹ nhõm và cưỡi Griffin nhanh chóng bỏ chạy.

Anh không thích người hoàng gia, cũng không thích tiếp xúc với bọn họ.

La Vi quay đầu bảo Bella ra ngoài tìm thuê hai người hầu khỏe mạnh. Hai kỵ sĩ kia vừa to vừa nặng, các cô đều là những người nhỏ yếu và trẻ con, không thể di chuyển được bọn họ.

Biết vậy đã bảo Troy đưa bọn họ vào nhà trước rồi đi, trông anh nhấc hai người kia dễ dàng như xách một con gà vậy.

Cũng may Bella đã nhanh chóng gọi người tới hỗ trợ khiêng kỵ sĩ vào phòng.

La Vi bảo Bella ra ngoài mua mấy bộ quần áo rồi quay về. Cô và Lillian cả người đều đầy bùn hôi hám, đều sắp bị ướp thành cá muối khô.

Roman nhỏ giúp đun nước, chẳng bao lâu, tất cả đều được tắm nước nóng.

Sau khi thay quần áo sạch sẽ, La Vi đi tới phòng khách.

Lillian tắm nhanh hơn cô một chút và đã ở phòng khách đợi cô.

“Lillian, sao chị không vào phòng nghỉ ngơi một lát?”

La Vi bước nhanh tới, thấy vẻ mặt Lillian rất mệt mỏi, còn nghĩ cô ấy sẽ lên giường ngủ một giấc trước.

Lillian thực sự rất mệt mỏi, hôm nay cô đã chiến đấu với ma vật rất lâu cuối cùng bị nó nuốt vào bụng suýt thì bỏ mạng, cả tinh thần và thể lực đều đã tiêu hao gần hết. Nhưng cô vẫn còn một số vấn đề thắc mắc muốn hỏi La Vi, cho nên cố chống chịu đi ra ngoài.

“La Vi…..” Cô có chút khó mở miệng, người ta đã cứu cô, cô không nên hỏi ra câu hỏi nghi ngờ người ta như vậy, nhưng không hỏi cô sẽ lại bứt rứt nghi ngờ mãi.

“Lillian, chị muốn biết gì thì cứ hỏi đi.” La Vi nhìn ra được suy nghĩ của cô ấy.

Lillian hổ thẹn nói: “Bị em nhìn ra rồi, xin lỗi, tôi thật sự có vấn đề muốn hỏi em, em làm thế nào biết ở đó xuất hiện ma vật?”

Những người sinh ra trong hoàng gia đều tương đối đa nghi, sự việc hôm nay quá trùng hợp, cô không tránh khỏi suy nghĩ nhiều.

La Vi thẳng thắn nói: “Thật ra, em cũng không biết nơi đó xuất hiện ma vật, chỉ là lúc trưa em có dùng chiêm tinh thuật một lần thì phát hiện phương Bắc xuất hiện điều bất thường. Em nhất thời tò mò nên đã mang theo Troy cưỡi ngựa ra khỏi thành.”

“Sau khi ngựa của chúng em mệt thì dừng lại ở bờ sông nghỉ ngơi, em mới nhìn thấy rừng cây bên đó có sương đen, Troy nói đó là hơi thở của ma vật và chúng em mới biết trong rừng xuất hiện ma vật.”

“Cứu chị cũng là một sự trùng hợp. Sau khi Troy gϊếŧ chết quái vật, anh ấy vô tình phát hiện trong bụng nó có cái gì đang cử động. Nghi bên trong vẫn còn người sống nên mới rạch bụng nó thả mọi người ra ngoài.”

Lillian một giây trước còn kinh ngạc về việc cô biết chiêm tinh, giây sau liền lộ ra vẻ đau lòng: “Robert và Vinson chắc chắn đã nghe thấy bên ngoài có người đánh chết ma vật nên mới dốc hết toàn lực tạo ra động tĩnh, hy vọng người bên ngoài tới cứu chúng tôi.”

La Vi cũng phối hợp tán thưởng: “Bọn họ đều là những kỵ sĩ trung thành.”

“Đúng vậy.” Lillian gật đầu liên tục.

“Nhưng mà tại sao ma vật lại xuất hiện ở đó?” La Vi cau mày nói: “Khu rừng kia nhìn có vẻ bình thường, tại sao lại thu hút một con quái vật đầm lầy mạnh như vậy? Nếu có Thánh kỵ sĩ ở đó thì tốt rồi, bọn họ chắc chắn sẽ biết ma vật tới đó bằng cách nào.”

Lillian thở dài: “Thánh kỵ sĩ sao có thể quản những việc nhỏ này, không có thần dụ, bọn họ căn bản sẽ không rời khỏi Giáo đình.”

“Đúng vậy.” La Vi cũng thở dài theo: “Nhưng thần dụ không hay xuất hiện, nếu không có vấn đề gì nghiêm trọng, căn bản không kinh động được đến Giáo Thánh.”

Lillian cười khổ nói: “Bọn họ lúc nào cũng hành động như vậy, đến khi thảm họa xảy ra rồi mới đi cứu vớt thế giới.”

“Nếu hôm nay tôi phải bỏ mạng dưới miệng ma vật, nói không chừng phụ hoàng sẽ yêu cầu họ đến điều tra một phen, sau đó họ chuyển lại một câu trả lời mơ hồ kết thúc mọi việc.”

La Vi mở miệng, vẻ mặt ngạc nhiên: “Chị Lillian, thì ra chị cũng ghét Giáo….”

“Suỵt!” Lillian vươn ngón tay đặt lên môi: “Đừng nói thẳng ra như vậy.”

Nói xong, cô nhìn La Vi cười: “Có vẻ như hoàng gia chúng ta đều không thích tác phong làm việc như vậy.”

“Đúng vậy.” La Vi hiểu ý mỉm cười.

Lillian khẽ ngáo: “La Vi, tôi đi ngủ trước đây, hôm nay rất cảm ơn em.”

“Không cần cảm ơn, chị mau đi nghỉ ngơi đi.” La Vi nói.

Lillian xoay người, đôi mắt lóe lên một tia sáng.

Cô ấy vừa cố ý dùng “hoàng gia chúng ta” để thử La Vi, nhưng La Vi lại không chú ý đến, quả nhiên cô ấy cũng xuất thân hoàng tộc!

Lillian vừa rời đi, đôi mắt La Vi lóe lên.

Athena đã lừa cô, Thánh kỵ sĩ sẽ không đến điều tra chỉ vì ai đó viết một bức thư báo cáo.

Cô cũng đã lý giải sai về tinh tượng ngày hôm nay.

Giáo sư Tobias đã nói rằng, đáp án chiêm tinh có chính xác hay không cần dựa vào chính mình phán đoán. Hôm nay cô suýt chết vì phán đoán sai lầm.

Đại hung mà Sao Giác chỉ ra thực chất là phản ứng dây chuyền do cái chết của Lillian gây ra.

Nếu Lillian thật sự chết ở trong bụng ma vật, Hoàng đế Kinoco nhất định sẽ nhờ Giáo Thánh giúp đỡ. Giáo Thánh sẽ phái người đến điều tra, sau đó phát hiện ra “con quỷ chiếm giữ chân xác con người” là cô, và cô sẽ bị xử tử.

Con đường sống mà Sao Đấu thực ra là để cô ấy đến cánh rừng phía Bắc cứu công chúa Lillian. Chỉ cần cứu được cô ấy thì những chuyện phía sau tự nhiên sẽ không xảy ra.

Nhưng cô lại tưởng tinh tượng chỉ hướng cho cô chạy trốn về phía Bắc, Troy thì muốn gϊếŧ ma vật nhưng cô lại không muốn.

May mắn Troy là một người đàn ông tốt bụng!

Nếu không một con quỷ ích kỷ như cô hôm nay sẽ chết!

Trong lòng La Vi đã quyết định, sau này sẽ đối xử tốt hơn với Troy. Anh ấy rất có thể là ngôi sao may mắn của cô và là chìa khóa mấu chốt để cô xoay chuyển vận mệnh.