Sau Khi Giả Làm Quý Tộc, Tôi Thành Thần

Chương 21: Quyết Định Từ Bỏ Môn Học Chiêm Tinh

Mọi người trong lớp đều tò mò đang xảy ra chuyện gì. Sau khi nhìn thấy La Vi cầm mai rùa xanh quay lại, mọi người đều cười ầm lên.

“Hahaha, tại sao cô ấy lại cầm một chiếc mai rùa?”

“Buồn cười chết mất, cô ấy định dùng mai rùa để bói toán à?”

“Dùng như thế nào, chui đầu vào đó à?”

“Hahaha”

Những học sinh quý tộc cười lăn lộn, nhìn cô như nhìn một giống loài hiếm lạ nào đó. Các học sinh thường dân cũng cúi đầu cười trộm, chỉ là không dám cười thành tiếng.

Mặt La Vi không đổi sắc quay lại chỗ ngồi, lờ đi những ánh mắt trêu chọc xung quanh.

Cô nhìn vào chiếc mai rùa, trong đầu hiện lên vô số suy đoán.

Tại sao lại khác với những người khác?

Có người nào đó động tay động chân muốn làm cô xấu hổ, hay vẫn là bởi vì cô quá xui xẻo?

Giáo sư Tobias chắc chắn khinh thường việc bắt nạt một học sinh nhỏ yếu, vậy thì vấn đề là nằm ở cô!

Cái hộp đó rơi đồ theo cơ chế nào?

Dựa vào mong muốn của người mở hộp hay là đặc trưng nào đó trên người họ?

Trong lòng La Vi mơ hồ đã có câu trả lời.

Điểm khác biệt lớn nhất giữa cô và các học sinh khác chính là cô đến từ một thế giới khác.

Nền văn minh đã sinh ra cô là nền văn minh Hoa Hạ, phương pháp tiên đoán cổ xưa và lâu đời nhất trong nền văn minh Hoa Hạ là bói xương.

Có thể khi nhắc đến đoán mệnh, trong tiềm thức cô đã nghĩ đến mai rùa nên trong hộp mới xuất hiện chiếc mai rùa.

Biết không phải do người khác động tay động chân, ánh mắt La Vi nhìn chiếc mai rùa trở nên dịu dàng hơn nhiều.

Rùa rất tốt, rùa tượng trưng cho sự trường thọ, chắc chắn có thể giúp cô sống lâu hơn.

Còn những người xung quanh đang cười cô, vậy thì cứ cười đi, cô cũng không quản được miệng của người khác.

Thấy người trong cuộc không phản ứng, những học sinh đó cười một lúc liền cảm thấy nhàm chán, dần dần ngậm miệng lại.

“Cười đủ chưa?”

Giọng nói u linh của giáo sư Tobias vang vọng khắp căn phòng.

Học sinh bên dưới sắc mặt căng thẳng, không dám gây ra một tiếng động nào, bây giờ một tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.

“Nếu cười xong rồi, thì chúng ra lại tiếp tục học.”

“Bây giờ, các em hãy đặt tay lên đạo cụ, nhắm mắt lại, bắt đầu minh tưởng.”

Giáo sư Tobias không muốn truy cứu cũng làm mọi người thở phào một hơi, bọn họ nhanh chóng nhắm mắt lại và lắng nghe những chỉ dẫn tiếp theo.

“…..Các em bước vào màn đêm, phía trước là bóng tối…. Hãy tiến về phía trước, không có gió, không có trở ngại và cũng không có điểm cuối.”

“Đây là thế giới tinh thần của các em.”

“Hãy để bản thân dừng lại, thư giãn và chậm rãi ngẩng đầu lên.”

“Trong bóng tối tựa như có cái gì sáng lên, hãy nhìn sâu vào nó, và đi theo dấu vết của nó.”

La Vi nhắm chặt mắt, và dường như có một nguồn sáng thật sự sáng lên trong không gian tăm tối, như một ngôi sao mai.

Khi cô nhận ra đó là những ngôi sao, cả bầu trời đều bừng sáng lên.

Các ngôi sao trên bầu trời đều ở vị trí tương ứng của nó, khôi phục lại bản đồ sao trong lớp học.

Những ngôi sao lấp lánh, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Giọng nói của giáo sư Tobias truyền đến từ trên bầu trời: “Nói cho tôi biết, đó là gì.”

“Không cần mở miệng, hãy dùng ý thức để trả lời.”

Trong phòng học có người thở phào, rất nhiều người đang mở miệng giữa chừng, nghe được câu sau thì âm thanh nghẹn trở lại, mặt nghẹn đến đỏ bừng.

Nhưng La Vi không nghe thấy những âm thanh đó.

Cô đang say sưa nhìn bản đồ sao, như thể đang ngao du trong vũ trụ. Những tinh vân vờn quanh người, những ngân hà chảy qua dưới chân cô, giống như một giấc mơ tươi sáng và tráng lệ.

Vận đổi sao dời, thiên hà đảo ngược, cô nhìn thấy quỹ tích của những vì sao, giống như những cuộc gặp gỡ định mệnh, trùng điệp, chia ly và tuần hoàn.

Quỹ đạo vận hành của những ngôi sao càng lúc càng nhanh. Khi tới một điểm giới hạn, hình dạng thiên thể đột nhiên biến mất, chỉ để lại những dải màu vàng kim trên bầu trời. Chúng đan xen và quấn quanh, cuối cùng thành một vòng xoáy quỹ đạo sao khổng lồ, quấy động cả vũ trụ.

La Vi cảm thấy choáng váng, chiếc la bàn thiên văn dường như biến thành một cơn lốc lỗ đen sâu thẳm và bí ẩn, hút lấy toàn bộ vũ trụ, lục hút đáng sợ như muốn nuốt chửng cả cô.

Cơn choáng váng càng lúc càng nặng, cô muốn nhắm mắt lại, bên tai đột nhiên vang lên một tiếng ù tai bén nhọn.

Không gian sụp đổ.

Cảm giác không trọng lượng ập đến. Ngay lúc đang rơi xuống, cô đột nhiên mở bừng mắt.

Những bóng người trong lớp lúc ẩn lúc hiện, cô nhìn một lúc lâu mới nhận ra trong mắt mình xuất hiện hình ảnh kép.

Những người khác vẫn đang minh tưởng và giáo sư Tobias đang giảng giải với họ bằng giọng điệu nhẹ nhàng.

Nhìn bọn họ, việc minh tưởng diễn ra rất nhẹ ngàng, nhưng cô lại không thể kiên trì lâu như vậy. Chẳng lẽ thiên phú của cô kém như vậy?

La Vi bối rối trong giây lát rồi nhắm mắt lại.

Đáng tiếc, dù làm thế nào đi nữa cô cũng không thể tập trung và bước vào thế giới tinh thần lần nữa.

Cô chỉ nhắm mắt giả bộ minh tưởng, vừa nghe giáo sư Tobias giảng bài, vừa vẽ quỹ đạo bản đồ sao trong đầu.

“Chiêm tinh thuật chia làm hai hướng, một là tính thời gian, hai là tính quyết nghi.”

“Tính thời gian là lựa chọn đúng thời điểm, có thể dùng để dự báo thời tiết và xác định thời điểm tốt lành; tính quyết nghi là để giải quyết những nghi hoặc của mọi người và trả lời những câu hỏi mà họ muốn biết.”

“Bây giờ tôi sẽ dạy cho các em phương thức thao tác cụ thể của hai loại chiêm tinh thuật này.”

Giáo sư Tobias cầm lấy một quả cầu thủy tinh lên và nhắm mắt cảm nhận nó một lúc, rồi phát ra những âm thanh trầm khàn bí ẩn.

“Người tính thời gian, cầm lấy quả cầu thủy tinh của các em, dùng năng lượng của các em rót đầy nó…. Tập trung minh tưởng, em nhìn thấy ngôi sao nào, điều gì xuất hiện trong ý thức của em…”

“Khi em nhìn thấy tinh tượng đủ rõ ràng, nó sẽ chiếu lên quả cầu thủy tinh, mở mắt ra, nó sẽ chỉ dẫn cho sự lựa chọn của em.”

Những người nhận được quả cầu thủy tinh lần lượt mở mắt, nhìn chằm chằm đạo cụ trong tay, trong mắt đầy sự bối rối.

Không nhìn thấy gì cả, kết quả này khiến họ thấy thật thất vọng.

“Người mới bắt đầu chiêm tinh thuật không thành thạo, thế giới tinh thần cũng không đủ mạnh. Đừng lo lắng, luyện tập từ từ sẽ tốt hơn thôi.”

La Vi lặng lẽ mở mắt nhìn vào mai rùa trong tay, cảm thấy phương pháp này có thể không phù hợp với cô.

Trong đầu có bao nhiêu suy nghĩ, mở mắt ra cũng chỉ thấy một mai rùa xanh, không có chút thông tin gì.

Không biết đây là loài rùa gì, tại sao mai của nó lại xanh như vậy…. Suy nghĩ của cô bắt đầu chuyển sang một hướng kỳ lạ.

Sau khi giải thích cách sử dụng quả cầu thủy tinh, giáo sư Tobias lại bắt đầu nói về những lá bài Tarot.

“Người tính quyết nghi, mục đích chính của các em là giải bài.”

“Thông qua minh tưởng, loại bỏ những tạp niệm, đảm bảo sẽ không bị làm phiền bởi những thứ bên ngoài….. Bắt đầu xáo bài…..”

“Ngẫm lại những câu hỏi, càng kỹ càng tỉ mỉ càng tốt, sau đó rút bài Tarot, xếp lại mảng lá bài rồi bắt đầu giải mã.”

“Căn cứ những tinh cung và đồ án hiện ra trên các lá bài Tarot, đưa ra đáp án câu hỏi. Chú ý là đáp án có chính xác hay không phải do các em tự đánh giá.”

Trong phòng học vang lên tiếng xào bài như mưa.

La Vi nhìn chằm chằm mai rùa, cố gắng nhìn ra những tinh cung và đồ án trên đó. Nhưng nhìn đến đau cả mắt cũng không thấy điều gì khác biệt.

Phương pháp thứ hai cũng tuyên cáo thất bại.

Thế mai rùa này cô phải dùng như thế nào?

Ném vài cái tiền đồng vào lắc lắc?

Nhưng ở đây không có tiền đồng, không biết có thể sử dụng đồng xu trong túi để thay thế được không.

La Vi nghiêm túc tự hỏi, cảm thấy không được.

Ngay cả khi cô có thể sử dụng đồng xu thay vì tiền đồng thì cô cũng không biết cách giải quẻ.

Có nên dùng phương pháp nguyên thủy nhất là đốt trên lửa để xem các vết nứt?

La Vi bác bỏ phương pháp này, mai rùa đốt một lần liền báo hỏng, cô cũng không thể mỗi lần bói toán lại lấy ra một chiếc mai rùa mới được!

Mãi đến khi lớp chiêm tinh kết thúc, La Vi vẫn không tìm ra biện pháp.

Cô ngửa mặt lên trời thở dài. Xem ra cô thực sự không có duyên làm thần côn rồi.

Môn học này chỉ có thể từ bỏ, cũng không biết thi trượt kỳ thi cuối kì có bị đuổi học không nữa.