Sau Khi Giả Làm Quý Tộc, Tôi Thành Thần

Chương 20: Giáo Cụ Kỳ Lạ- Mai Rùa Xanh

Trong phòng học, một số học sinh đang thảo luận về giáo sư của môn học này, Nữ tước Tobias.

Nữ tước Tobias tên đầy đủ là Jacklyn . Tobias, cuộc đời của bà trải qua là một truyền kỳ.

Bà xuất thân từ một gia đình quý tộc, dù không phải làm gì cả bà vẫn có thể sống một cuộc sống giàu sang khiến người khác ghen tị.

Nhưng, bà lại có tài năng ma pháp cực cao cùng với bộ não rất thông minh. Khi còn là một thiếu nữ, bà được tổng giám mục của Thần điện tiên đoán sẽ trở thành một Ma pháp sư vĩ đại.

Lúc ấy, rất nhiều người kế vị của các vương quốc đã cầu hôn bà nhưng đều bị từ chối.

Mọi người đều cho rằng bà có mong muốn cống hiến hết mình cho ma pháp. Nhưng không ngờ trong bà lại có một trái tim phản nghịch, chạy đến một nơi chim không thèm ị ngăn cách với thế nhân mười mấy năm. Khi trở lại bà đã trở thành một nhà chiêm tinh thuật.

Năm đó, những người phụ nữ ghen tị với Jacklyn đều cười nhạo bà mất trí rồi, nhưng khi họ cười thì lại phát hiện Thần điện đã mời Jacklyn về làm Tổng giám mục!

Một người phụ nữ làm tổng giám mục!

Không chờ mọi người nghi ngờ, Jacklyn đã thể hiện khả năng vô địch của mình trong chiêm tinh học- tỷ lệ thành công của việc xem tinh tượng và tính toán thời gian cao tới trăm phầm trăm.

Với sự hiện diện của bà, hoa màu thu hoạch của một quốc gia có thể tăng lên một nửa!

Kề từ đó, Jacklyn liên tục nhận được các sắc lệnh phong tước từ nhiều quốc gia khác nhau, bà đã trở thành một Nữ tước bằng chính năng lực của mình.

Nghe các bạn cùng lớp kể lại câu chuyện , La Vi có cảm giác đang đọc một cuốn truyện sảng văn đại nữ chủ.

Nữ chính rất tỉnh táo và tập trung vào sự nghiệp của mình. Trong khoảng thời gian đó, cô liên tục tát vào mặt người khác và đạt đến đỉnh cao của cuộc đời.

Thời gian buôn chuyện luôn trôi qua rất nhanh, nháy mắt kim đồng hồ đã chỉ đến tám giờ.

Nữ chính của câu chuyện, Jacklyn . Tobias cuối cùng cũng bước vào lớp.

Bà mặc một chiếc váy dài màu đen và đội một chiếc mũ rộng vành cũng màu đen trên đầu. Mái tóc dài màu nâu sẫm xen lẫn vài sợi tóc bạc được búi cao, phần lớn khuôn mặt bà bị che trong bóng tối.

Nếu chỉ nhìn vào mái tóc của bà có lẽ bạn sẽ nghĩ bà là một người lớn tuổi.

Nhưng nếu nhìn xuống phía dưới, bạn sẽ thấy làn da đầy đặn, đôi môi đỏ mọng, làn da trắng đến mức phát sáng khiến cho mọi người không thể đoán được tuổi thật của bà ấy.

Trên thực tế, tuổi tác của bà ấy thật sự là một bí ẩn.

Nữ tước Tobias là một người bí ẩn, ngay cả khi giảng bài.

Bà ấy không bao giờ cởi chiếc mũ rộng vành, đôi mắt sâu thẳm lộ ra từ tấm màn đen, khóe miệng đỏ tươi hơi nhếch lên như thể bà ấy nhìn thấu lòng người.

Đặc biệt khi tay bà vuốt ve quả cầu thủy tinh trong suốt như pha lê, luồng khí bí ẩn vô tình tỏa ra khiến người ta giật mình.

La Vi không nhìn rõ khuôn mặt bà ấy, cũng không dám nhìn chằm chằm.

Nếu như bà ấy có thể nhìn xuyên qua lại lịch của cô, vậy thì mọi thứ sẽ rất khủng khϊếp.

Đoán mệnh luôn là một khả năng rất kỳ lạ, nếu đạo sĩ phương Tây cũng có thể khai Thiên Nhãn thì sao?

May mắn là giáo sư Tobias hầu như không nhìn vào họ. Bà đang quay lưng về phía mọi người vẽ một bản đồ tinh tượng, giải thích vị trí và quỹ đạo vận hành của các hành tinh cũng như ý nghĩa của chúng.

Nội dung này nói kéo dài hai tiếng mới hết.

Sau khi nghỉ ngơi mười lăm phút, lớp học lại tiếp tục.

Tobias ngừng nói về tinh tượng mà lấy ra một chiếc hộp gỗ đàn hương màu nâu đỏ, đặt nó lên bàn giảng và bảo họ xếp hàng lên lấy dụng cụ học tập.

Một cái hộp nhỏ như vậy, có thể để vừa những loại dụng cụ nào?

Ngay lúc La Vi còn đang thắc mắc thì nghe thấy phía trước truyền đến một trận cảm thán.

“Đó là một quả cầu thủy tinh!”

“Oa, lại một quả cầu nữa!”

“Này, tại sao tôi lại mở ra bài Tarot?”

“Không không, không chỉ có như thế. Chiếc hộp này có thể là kệt tác của một vị luyện khí sư, nếu không sẽ không thể chịu được một ma văn mạnh mẽ như vậy.”

“Không chỉ vậy, trên mặt hình như còn có khắc ma văn triệu hồi…. ma văn kép, làm sao mà làm được?”

Đội ngũ chậm rãi di chuyển, mãi đến khi La Vi đến gần chiếc bàn cô mới có thể thấy rõ chuyện gì đang xảy ra.

Hóa ra chiếc hộp gỗ là một bảo vật, mỗi lần mở ra sẽ là một vật phẩm khác, có thể là quả cầu thủy tinh hoặc là bài Tarot.

Theo quan sát của cô, rất nhiều người rút được bài Tarot nhưng chỉ có bảy, tám người rút được quả cầu thủy tinh.

Việc vật phẩm được là mới này phụ thuộc vào may mắn hay tài năng vậy?

Đến lượt La Vi, cô đã làm Tù trưởng châu Phi nhiều năm, trong lòng thầm cầu nguyện mấy giây mới dám đưa tay mở hộp, mong đợi nhìn vào trong thì….. Hả?

????

Tại sao nó lại xanh như vậy?

Biểu cảm của La Vi kì lạ khiến cho giáo sư Tobias cũng phải liếc nhìn vào chiếc hộp.

“Đây là….”

Giọng điệu khó hiểu.

Tại sao lại có một con rùa xanh xuất hiện trong hộp?

Bà nhìn lại lần nữa, ồ.. không phải con rùa mà là mai rùa.

Mai rùa cũng không đúng!

Dưới đáy hộp gỗ được khảm một viên đá ma thuật quý hiếm, thân hộp được vẽ các ma văn không gian và ma văn triệu hồi, nó có ba công hiệu chính.

Đá ma thật dùng để thí nghiệm phương hướng thiên phú của học sinh, ma văn không gian dùng để lưu trữ các đồ dùng dạy học do bà làm ra, và ma văn triệu hồi có thể đưa ra đồ dùng dạy học phù hợp nhất với năng lực của học sinh.

Và đồ dung dạy học bà làm chỉ có những quả cầu thủy tinh và những lá bài Tarot. Tại sao lại xuất hiện mai rùa được?

Phản ứng đầu tiên của giáo sư Tobias là nghi ngờ ma văn triệu hồi xảy ra vấn đề.

“Có lẽ hình vẽ ma văn bị nới lỏng.” Bà đóng nắp hộp lại kiểm tra hình vẽ ma văn, xác thực có chút mờ.

Nghe thấy kết quả, thần kinh căng thẳng của La Vi cũng thả lỏng một chút.

Chỉ cần không phải vấn đề do cô là được.

Giáo sư Tobias lại thắp sáng ma văn: “Được rồi, em thử lại lần nữa.”

“Vâng, giáo sư.”

La Vi mở nắp nhìn xuống, cả người cứng đờ.

Trên mai rùa có một luồng ánh sáng xanh nhàn nhạt lưu động, giống như khuôn mặt xanh lè của cô bây giờ.

Giáo sư Tobias cau mày, lấy mai rùa ra vứt qua một bên, sau đó cẩn thận kiểm tra lại hình vẽ ma văn.

Sau khi xác nhận không có vấn đề gì, cô đóng hộp lại nói: “Thử lại lần nữa.”

Sau khi La Vi mở nắp hộp lần thứ ba, biểu cảm trên mặt cô không giữ được nữa, khuôn mặt sụp xuống.

Chiếc hộp trống rỗng, ngay cả một chiếc lông gà cũng không có.

Giáo sư Tobias cũng im lặng. Bà liếc nhìn chiếc hộp, rồi nhìn qua học sinh xui xẻo này, đôi môi đỏ mấp máy, cuối cùng bà yêu cầu học sinh phía sau bước tới thử xem.

La Vi miễn cưỡng bước sang một bên, cậu bạn nam phía sau cô lo lắng bước đến, sợ rằng sẽ gặp phải vấn đề giống như cô.

“Thần may mắn phù hộ…..” Cậu ta lẩm bẩm rồi mở hộp, bên trong xuất hiện một chồng bài Tarot.

“A, của tôi là bài Tarot.”

Cậu ta vui vẻ lấy nó ra.

Lần này, ánh mắt giáo sư Tobias nhìn La Vi có chút không ổn.

“Có vẻ không phải chiếc hộp có vấn đề.” Giọng nói đầy ẩn ý rồi cầm lấy chiếc mai rùa bên cạnh lên “Có lẽ đây là ý của Thần, em cứ dùng cái này đi.”

La Vi nghiêm mặt, nhận lấy mai rùa.

Nghĩ theo hướng tích cực thì cô cũng lấy được một cái gì đó phải không?