Xuyên Thư: Bắt Ta Làm Chủ Mẫu Pháo Hôi, Ta Liền Trèo Cành Cao Khác

Chương 47:

Ánh mắt lại liếc qua Hứa Thanh Nghi, hừ lạnh một tiếng: "Chủ ý của con quá lớn, lúc ấy rốt cuộc là tình hình như thế nào?"

Hứa Thanh Nghi oan uổng: "Nương, đây thật sự không phải lỗi của nữ nhi."

Nàng ôm Hành ca nhi đang đưa tay về phía mình, đồng thời rủ rỉ kể lại chuyện ngày đó.

Ba cha con Vĩnh An Hầu nghe được sửng sốt, nha hoàn thối Đỗ Tấn Vân kia thế mà phản chủ, há có lý này!

Còn có Tạ Hoài An...

"Hoang đường! Khinh người quá đáng!" Cuối cùng Vĩnh An Hầu cũng biết, vì sao Bình Dương Hầu lại dẫn Tạ Hoài An tới cửa thỉnh tội.

Thì ra là làm loại chuyện hỗn trướng này!

Đối phương đang chột dạ!

"Cho nên." Hứa Thanh Nghi vẻ mặt vô tội: "Ta gả cho Tạ nhị gia có thể có quả gì ngon để ăn? Thay vì nhìn trượng phu không nên thân, biết rõ lăn lộn cùng di nương, còn không bằng gả cho Tạ thế tử."

Hứa Đình Quân ở bên cạnh nghe nhị muội muội nói, luôn cảm thấy chói tai.

Hoài nghi đối phương có phải cố ý ám chỉ mình hay không.

Phu quân của nàng ta Dũng Quốc Công Thế tử phong lưu thành tính, toàn kinh thành đều biết.

Nhưng vậy thì sao?

Dù sao cũng tốt hơn một tên bại liệt!

"Nhị muội muội nghĩ đương nhiên, Tạ nhị gia có không nên thân đến mấy, tương lai cũng là chủ nhân Hầu phủ, đến lúc đó các muội sẽ là cô nhi quả mẫu..." Ánh mắt Hứa Đình Quân lo lắng nhìn Hứa Thanh Nghi: "Đại tỷ thật lo lắng cho muội."

Lời này nói đến tâm khảm Thích thị, bắt đầu quở trách: "Cũng không phải, những thứ đại tỷ ngươi dạy ngươi mấy năm nay ngươi đều học được vào trong bụng chó rồi, hắn có sủng ái thϊếp thất thì nhiều lắm là sinh ra mấy thứ tử thứ nữ, có thể cao quý hơn trưởng tử từ trong bụng ngươi bò ra hay sao?"

Trong mắt Thích thị, chỉ cần Hứa Thanh Nghi có thể sinh hạ trưởng tử, tương lai chính là chủ nhân Hầu phủ.

Mình tự mình sống cuộc sống tự phụ, cần gì tự hạ thân phận tranh giành tình nhân với mấy di nương thϊếp thất?

Đó là đầu bị lừa đá.

Hứa Thanh Nghi tiếp tục giảo biện: "Mẫu thân có chỗ không biết, Tạ gia từ xưa đến nay luôn sinh ra người chung tình, Tạ nhị gia và Đỗ Tấn Vân tình cứng hơn vàng, chỉ sợ nữ nhi gả cho Tạ nhị gia, ngay cả cơ hội sinh trưởng tử cũng không có."

Phòng ngừa Thích thị không tin, nàng thêm mắm thêm muối nói: "Không tin ngày mai các ngươi tự mình xem, một mảnh chân tình của Tạ nhị gia đối với Đỗ Tấn Vân đều viết ở trên mặt, ngay cả điều kiện giao thứ trưởng tử cho mẫu thân nuôi cũng không chịu đáp ứng, ta gả cho hắn làm gì?"

Mọi người nghe vậy nhíu mày, không dám tin.

Thời đại này còn có công hầu đệ tử trắng trợn sủng thϊếp diệt thê như vậy?

Cũng là đầu óc bị lừa đá, bệnh không nhẹ.

Vĩnh An Hầu nói: "Được rồi, việc đã đến nước này, thánh thượng cũng đã hạ chỉ rồi, cứ như vậy đi."

Vĩnh An Hầu ngược lại nhìn thoáng, dù sao nữ nhi này từ nhỏ đã bình thường, cũng không trông cậy vào nàng có tiền đồ.

Như vậy rất tốt, sống yên ổn ở hậu trạch, không gây phiền toái cho bọn họ là được.

Hầu gia đã lên tiếng, Thích thị không trách cứ nữa, ngược lại bắt đầu hỏi thăm: "Hiện tại tình huống của Uẩn Chi như thế nào?"

Bà cũng từng nghe nói qua, loại tình huống này của Tạ Uẩn Chi, là có thể có con nối dõi.

Nếu Hứa Thanh Nghi có thể sinh con nối dõi của Tạ Uẩn Chi, thật ra cũng không tệ.

Hứa Thanh Nghi suy nghĩ một chút, ăn ngay nói thật: "Thế tử còn tốt, ngoại trừ hôn mê bất tỉnh, tất cả mọi thứ khác đều bình thường."

Thích thị do dự một chút, nhẹ giọng nói: "Ta nghe nói tình huống của Uẩn Chi cũng có thể làm chuyện phu thê..."

Những người khác lộ vẻ kinh ngạc, thật sao?

Không thể nào, Tạ Uẩn Chi đã hôn mê bất tỉnh rồi...

Làm sao để làm chuyện phu thê?