Xuyên Thư: Bắt Ta Làm Chủ Mẫu Pháo Hôi, Ta Liền Trèo Cành Cao Khác

Chương 08:

Đám nha hoàn ma ma đều muốn nói lại thôi, bao gồm cả Thường ma ma thấp thỏm bất an.

Minh Ngọc và Tử Tiêu vểnh tai, cũng thấp thỏm bất an, Đạm Hoài Viện vắng vẻ bỗng chốc có nhiều người vào ở như vậy, cũng không biết là tốt hay xấu.

Lão phu nhân muốn cưới vợ cho Thế tử, bọn họ có nghe thấy, cũng coi như có chuẩn bị tâm lý.

Nhưng đêm nay bất ngờ như thế, dù có chuẩn bị tâm lý cũng bị kinh sợ không còn.

"Tô Diệp, dẫn người đi chuẩn bị nước ấm, ta muốn tắm rửa." Hứa Thanh Nghi phân phó.

"Vâng." Tô Diệp dẫn người đi xuống.

Đám ma ma tự giác đi chuẩn bị hết thảy đồ dùng tắm rửa.

Hứa Thanh Nghi đi vào phòng trong, dự định đi xem Thế tử, đi vài bước, quay đầu gọi: "Minh Ngọc Tử Tiêu, phiền mời các ngươi tới, nói với ta chuyện Thế tử."

"Không dám." Minh Ngọc và Tử Tiêu nhanh chóng đi qua.

Đồng thời len lén quan sát Hứa Thanh Nghi.

Đã là Hầu phủ tiểu thư, dòng dõi tương đương, nhìn bộ dáng cùng khí chất cũng xuất chúng, chỉ là không biết tính tình như thế nào.

Vị hôn thê của Nhị gia, ngược lại nghe qua một chút, là người ôn lương hiền thục.

Nhưng không biết tại sao lại thành thế tử phu nhân.

Chẳng lẽ là Hầu gia yêu con sốt ruột, cứng rắn đoạt lấy?

Ngẫm lại tác phong ngày thường của Hầu gia, thật là có khả năng!

Đi vào buồng trong, Minh Ngọc thắp sáng đèn một chút, để cho Thế tử phu nhân nhìn rõ ràng hơn.

Tuy nói thế tử bọn họ hôn mê nửa năm, nhưng bộ dáng vẫn anh tuấn!

"Thiếu phu nhân đừng sợ, trên người Thế tử rất sạch sẽ, cũng không có mùi thuốc."

Mặc dù như thế, Tử Tiêu vẫn lo lắng Hứa Thanh Nghi sẽ ghét bỏ Thế tử.

"Được." Hứa Thanh Nghi không sợ, đi thẳng đến trước giường ngồi xuống.

Nàng nhìn nhìn, đại tướng quân tiên y nộ mã mà trong sách miêu tả, quả nhiên phi mi nhập tấn, thanh tuyển sơ lãng.

Có một khuôn mặt xuất sắc khiến người ta khó quên.

Cho dù có chút gầy gò, phong thái cũng không giảm.

Ngay cả lúc bị bệnh cũng đẹp như vậy, không dám tưởng tượng thời kỳ đỉnh phong là diễm kinh bốn tòa cỡ nào.

Đây chính là nam nhân sau này của mình.

Tâm tình Hứa Thanh Nghi phức tạp, nếu Tạ Uẩn Chi thật sự tốt như trên sách viết, vậy coi như mình kiếm lời?

Bằng không dựa vào tư chất của Hứa Thanh Nghi, tựa hồ không quá xứng với thế tử phong hoa tuyệt đại.

Hứa Thanh Nghi đưa tay, sờ sờ gò má Thế tử, đầu ngón tay truyền đến nhiệt độ bình thường, lại nhéo nhéo cơ bắp trên cánh tay đối phương, tự đáy lòng nói: "Các ngươi chăm sóc Thế tử rất tốt."

Thấy nàng không sợ, thậm chí trên mặt còn mỉm cười, Minh Ngọc và Tử Tiêu thở phào nhẹ nhõm.

Bọn họ cùng kêu lên: "Đây là chuyện chúng ta nên làm."

Sau đó nghi hoặc, thiếu phu nhân gả cho thế tử như vậy... Chẳng lẽ thật sự một chút cũng không khổ sở sao?

Đúng vậy, Hứa Thanh Nghi không buồn.

Thế tử cũng không phải sẽ không tỉnh lại, có cái gì phải khổ sở.

Thế tử sẽ tỉnh lại, chỉ có điều ở trong sách, hắn tỉnh lại không bao lâu liền lại ra chiến trường, sau đó vì vết thương nhiễm trùng mà chết.

Cũng chính là sau khi Tạ Uẩn Chi chết, đế vị cũ mới giao thế, Bình Dương Hầu phủ bởi vì đứng sai đội mà bị tân đế xét nhà lưu vong, nam chủ Tạ Hoài An lúc này mới trưởng thành lên.

Hắn ta sẽ kết bạn với thiên tử tương lai trên đường lưu vong, hai người thành huynh đệ kết nghĩa.

Mà tiểu thϊếp Đỗ Tấn Vân, cũng sẽ tỏa sáng trên đường lưu vong, dựa vào sự quyết đoán và vận khí tốt hơn người, dần dần đạt được sự tán thành của trên dưới Hầu phủ.